Thứ Ba, 5 tháng 9, 2017
RẼ THÚY ...
Dương trần cách biệt giữa trùng khơi
Mộng giấc nghìn thu đã ngủ rồi
Nẻo cũ phiêu bồng du núi mộng
Đường xưa khập khễnh sải triền đôi
Sương vờn tối sẫm choàng lưng nguyệt
Tuyết ngập chiều hoang phủ ngõ đồi
Phận số ngàn phương về cõi ảo
Duyên phần rẽ thúy tủi người ôi ..!!
07.03.2016
Thơ: Giang Hoa
*********
HOẠ:
Thi Thơ
CẢNH BIỆT LY
Quạnh quẽ bi sầu ngóng biển khơi
Tàn đêm lạnh lẽo bóng rơi rồi
Oanh vàng lặng lẽ hờn mây nổi
Nhạn đỏ âm thầm giỡn gió trôi
Áo não nương hồn theo vọng nguyệt
Đìu hiu gởi xác gợn chân đồi
Đon phòng khắc khoải buồn vô tận
Vẫn số tiu đìu khổ phận ôi
Thơ: Thi Thơ. 07. Mar. 2016
**********
HOẠ:
Hung Do
NGẬM NGÙI ...
Hết ngày rồi phải đến đêm thôi
Nhật nguyệt dù trong một mái trời
Ngàn thu cách biệt màu than thở
Vạn kiếp Hồng nhan lệ vẫn rơi
Tạo hoá dành cho mọi con người
Có sinh có tử có buồn vui
Lỡ yêu say đẫm rồi ly biệt
Duyên phận mới sinh cảnh ngậm ngùi
Thơ: Hung Do
**********
HOẠ:
Hưng Xuân
BẾN TRÔNG
Sóng biển gầm vang giữa chốn khơi
Con thuyền lẻ bến mãi xa rồi
Nhìn trông mỏi mắt nào đâu thấy
Chỉ mỗi màu xanh tận núi Đôi
Hỏi gió mây bay vờn mãi vọng
Buồm ai đã lấy gạo chân đồi
Thôi thì mộng ước về nơi ấy
Để mặc bờ tôi ngóng cõi ôi
Thơ: Hưng Xuân
***********
HOẠ:
Thehung Huynh
.....RẼ THÚY.
Thuyền đi dặm thẳm chốn ngàn khơi.
Giấc mộng quỳnh lương đã vỡ rồi.
Một nửa về chầu vui vãn cảnh.
Phần còn ai oán mộng chung đôi.
Đường trần sắp sẳn vô vản lối.
Bến đáp khó bày chuyện lứa đôi.
Réo rắt canh chầy trôi cõi mộng.
Thâm bâu giấc điệp hỡi rằng ôi...!!!
Thơ: Thehung Huynh
**********
HOẠ:
Nghĩa Lê
DỖI MỘNG
Nghiệp quả duyên kia mãi cứ nhồi
Đời như gió thoảng mãi than ôi
Đường xưa ước mộng giờ xa quá
Lối cũ hoài mơ cũng vậy thôi
Vướng lụy nào hay tình giả dối
Ôm sầu ấp ủ trái tim côi
Thầm than một tiếng sao lại dỗi
Khổ quá nên đành kết thúc thôi
Thơ: Nghĩa Lê = 7 . 3. . 2016
**********
HOẠ:
Nguyễn Chiến
Họa ..Y..ĐỀ
Khuất nẻo đôi đường dẫn lạnh khơi
Quái chiều bóng thả đã xong rồi
Hồn thương phận tủi nhìn theo bóng
Bỏ lại thân này tách biệt đôi
Liễu rủ hồ gươm lồng ánh nguyệt
Mà sao kiếp đoạn ở lưng đồi
Thôi đành vẫn biết trời mây ảo
Gió thổi bay vù… tiếp tục… ôi
Thơ: Nguyễn Chiến
***********
HOẠ:
Tuấn Tôn
NGÓNG MÃI
****************
Chân dừng giã biệt khuất ngoài khơi ,
Giãn ước lòng xuân lại tủi rồi !
Mặt biển xa vời không rõ bóng ,
Non ngàn tít tận chẳng còn đôi !
Thời đông khắp nẻo mờ sương nguyệt ,
Tiết hạ nhiều nơi cỏ sẫm đồi !
Cõi ái sầu bay tìm mộng ảo ,
Nơi trần ngóng mãi mảnh tình ôi !
Thơ: Tôn Tuấn .
**********
HOẠ:
Ha Nguyenson
BẠN ĐI RỒI
Chôn vùi nỗi nhớ thảm sầu ơi
Bậu đã ra đi mất thật rồi
Kỷ niệm ngày xưa chung một bóng
Con đường trải nắng bạn với tôi
Chiều sương phủ lối ,mây vờn nguyệt
Lác đác chim kêu vọng mé đồi
Phận số âm dương lìa mộng ảo
Người về kẻ ở lạnh hồn côi
Thơ: Ha Nguyenson
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét