Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2017
VÓ NGỰA ...
Đường xa vạn nẻo trút cơn sầu
Vó ngựa chân dừng giữa bể dâu
Đứng giữa thôn làng quay cổ lại
Nhìn ngang thục nữ bước qua cầu
Cương ghìm tráng sĩ tay cầm nỏ
Mũ chếch anh hùng mặt trổ râu
Hảo hán ngơ về nơi đã hẹn
Tình xưa nghĩa ấy mộng duyên đầu ..
29.05.2016
Thơ: Giang Hoa
########
HOẠ:
Ery Nguyễn
CÁCH TRỞ...
Sông giang cách trở khó qua cầu
Tiếng ngựa vang rền giữa núi sâu
Ngóng đợi nơi này hình bóng rũ
Chờ mong chốn ấy tựa mi sầu
Bao ngày khắc khoải ôm hoài vọng
Những buổi âm thầm nhớ đọng lâu
Kỷ niệm qua rồi xin hẹn lại
Ân tình một thuở vẹn ban đầu..
Thơ: Ery Nguyễn
########
CẢM TÁC:
Nguyên Lê
Một con ngựa bạch một yên cương
Tráng sĩ hiên ngang mọi nẻo đường
Oai hùng chinh chiến nơi xa mạc
Ngước mắt trông vời nhớ cố hương
Đường xa vạn dặm ngựa sải bước
Hảo hán ung dung dáng oai hùng
Người ngựa cùng tiến về phía trước
Bụi cuốn xa mờ bỏ sau lưng
Thơ: Nguyên Lê
########
HOẠ:
Phạm Trọng Tân
NHỚ TIẾC
Vời vợi dòng trôi, chốn bể dâu
Nhớ nhung quê cũ, mãi luôn sầu
Vấn vương bóng dáng, lòng in dấu
Xao xuyến vóc hình, dạ vẫn cầu
Chới với tay chèo, thương rứt cấu
Chênh chao đò nhỏ, nhớ bền lâu
Chơi vơi vần điệu, hồn buồn nẫu
Khắc khoải đơn côi, tiếc thuở đầu
Thơ: Phạm Trọng Tân
########
HOẠ:
Anna Phan
GIỮ ĐẠO PHU THÊ
Gạt hết đau thương với nỗi sầu
Anh lìa chốn cũ đến ngàn dâu
Tâm còn bịn rịn khi rời xóm
Dạ cứ nôn nao buổi rẽ cầu
Tiễn bạn trang đài tuôn lệ ngấn
Đưa chàng thiếu nữ vuốt chùm râu
Đôi lời gửi gắm người nên giữ
Đạo nghĩa phu thê tới bạc đầu !
Thơ: Anna 29/5/16
########
HOẠ:
Nghia Hoang
TRÁNG SI
̃
Cưỡi ngựa ghìm cương đứng giữa cầu
Mơ màng mắt dõi hướng về đâu
Anh hùng lẫm liệt oai phong dáng
Mũ chếch gươm cầm vểnh ngược râu
Chiến trận ngang về thăm xóm cũ
Ngờ đâu sắc thái đổi thay mầu
Đau lòng tráng sĩ buồn khôn xiết
Bạch mã tung bờm bốn vó câu
Thơ: Nghia Hoang
########
HOẠ:
Quang Hoang Quoc
Giang hồ mỏi cánh biết về đâu
Vó ngựa dừng chân chửa hết sầu
Cũng muốn quay về miền ước hẹn
Tráng sĩ bên mình ngựa thương , mâu
Tặc lưỡi tung roi đành bước tiếp
Bỏ lại người em nép bên cầu
Hằn thù còn mang bao dấu vết
Gác lại tình xưa lỡ duyên đầu....
Thơ: Quang Hoang Quoc
########
HOẠ:
Hai Dang
____Võ Đông Sơ + Bạch Thu Hà____
Đông Sơ tử trận Thu Hà sầu
Lửa khói đau lòng cuộc bể dâu
Máu đổ hồng loang khô thắm lại
Duyên khao khát vọng ước mơ cầu
Anh hùng chiến địa thương cùng nỏ
Mỹ nữ phòng the sợ với âu
Vó ngựa đường tình xin lỗi hẹn
Thương nhau hãy nhớ buổi ban đầu
Thơ: Hai Dang
########
HOẠ:
Khoi Le
***MƯỚN NGỰA NGỒI ***
Ta già chẳng phải đấng mày râu
Vó ngựa đường xa nắng hói đầu
Ghé đến đồi thông hoa nở rộ
Hỏi rằng thiên mã chạy về đâu
Yên cương xí xọn thuê làm mẫu
Giả tướng truy phong mướn khách hầu
Thất vận cần chi cung với nỏ
Ghi hình rồi xuống chớ ngồi lâu.
Thơ: Khoi Le
########
HOẠ:
Metho Duong
VÓ NGỰA MUÔN TRÙNG
Trỗi tiếng đêm đêm nhạc khúc sầu
Biên thùy vó ngựa giục nương dâu
Đồi non tráng sĩ cầm tay súng
Lạch suối thuyền quyên đợi quãng cầu
Vũ hát hòa say tình thiếp phận
Lời ca mộng thắm nghĩa mày râu
Dường bao sóng nhịp muôn trùng vỗ
Đoạn khải hoàn vui lãng tử đầu...
Thơ: Metho Duong
########
HOẠ:
Catinh Phunu
ĐÁ TRÔNG CHỒNG
nhân gian khắc mãi khúc đau sầu
Tượng đá mong chồng cõi bể dâu
Đứng đợi ngàn năm lòng chẳng mệt
Chờ mong mấy độ trí chưa nhàu
Khơi xa vẫn biệt biền không bóng
Biển cả mù tăm tắt nhịp cầu
Dạ vẫn trung trinh bên bến đợi
Đường xuôi Vạn Lý mãi chờ nhau
Thơ: Catinh Phunu
#######
HOẠ:
Tuấn Tôn
MÃI NGUYỆN
******************
Ngàn non dặm vắng thả u sầu ,
Bóng hạc trăng huyền ủ bãi dâu !
Rẽ nước thuyền giăng buồm ngoảnh lại ,
Dòng xuôi nhạn xoải cánh sang cầu !
Sương chuyền đậu bám mềm thân cỏ ,
Tuyết chuyển bâu đè lạnh mõm câu !
Lãng tử về nơi thề hứa hẹn ,
Đào Mai mãi nguyện thắm duyên đầu !
Bài hoạ - Tôn Tuấn .
#######
HOẠ:
Võ Thúy Phượng
TÂY DU KÝ
( hoạ vui cuối tuần)
Ngựa hí đường xa mệt mỏi sầu
Thầy trò lỡ bước phải về đâu
Tề thiên dẫn đội đi đàng trước
Lão quỷ gồng kinh kệ bước sau
Bát Giới luôn mồm la đói bụng
Đường Tăng miệng lẫm nhẫm kinh cầu
Nào hay đám quỷ yêu nhền nhện
Rắp tâm bày kế để gông đàu
Âm mưu bủa lưới để còng đâu
Nhậu thịt Đường Tăng sẽ sống lâu
Tỷ muội yêu tinh nhà nhện nhện
Nguyên bè đúng một lũ ma sâu
Lừa tên Bát giới ngu như lợn
Dụ gả Sa Tăng dại giống sầu
Bắt gọn Đường Tăng về nhốt động
Tề Thiên một bận cũng đau đầu
Thơ: Võ Thúy Phượng
#######
HOẠ:
Đặng Oanh
VỀ ĐÂU?!
Trời ơi sợ quá cảnh không cầu
Lũ trẻ treo mình trước vực sâu
Sóng dữ theo đàn xô kẻ lại
Người qua thác ấy rụng tim sầu.
Bao nhà máy mọc khơi mầm độc
Những tượng đài im nắng gió bâu
Bạc tỷ tranh nhau rồi cũng hết
Trời ơi sợ quá cảnh không cầu.
★*****
20/5/016
########
HOẠ:
Hưng Xuan
BẠC TÌNH
Trở lại quê hương nặng nỗi sầu
Ngôi nhà trống trải bóng người đâu
Tìm quanh chỉ thấy hàng cây sấu
Ngó tận khu vườn sát bãi dâu
Giặc đến nên chàng đi chiến đấu
Quay về thiếp đã vội qua cầu
Buồn thương kỷ niệm còn in dấu
Hẹn ước khi xưa bạc trắng mầu
Thơ: Hưng Xuân
#######
HOẠ:
Hung Do
Duyên mới:
Khi dồn tất cả nỗi hận sầu
Trở Thành vó ngựa suốt đêm thâu
Nhẹ vơi tiềm thức niềm nung nấu
Thành ký ức thôi mối tình đầu
Ngọt ngào quá khứ dẫu khãc sâu
Nhớ nhung như gió thoảng qua cầu
Mơ màu duyên mới niềm yêu đấu
Còn thẫm đẫm hơn cả tình đầu
Thơ: Hung Do
########
HOẠ:
Van Minh Nguyen
Mưa mấy độ rài gọt dạ sầu
Chùn chân mỏi gối cuộc bể dâu
Trăm năm 1kiếp quây đầu lại
Tóc đả hoa râm lọ qua cầu
Tráng sĩ ghì cương tay giáo nỏ
Được mất bại thành quyện tóc râu
Văng vẳng bên tai lời trước hẹn
Thoáng kiếp nhân sinh ...mái bạc đầu.
######
HOẠ:
Van Minh Nguyen
GiÓ NGỰA
Gió ngựa hà hơi chuyển khúc sầu
Nước đại dập dồn vượt nương dâu
Kẻ sĩ một đi không trở lại
Thục nử nhà ai...?có qua cầu
Chinh chiến xa trường vui cung nỏ
Ngất chí nam hùng bạc tóc râu
Cho người chốn củ trơ câu hẹn
Tình xưa nghĩa ẩy vẹn mộng đầu
Thơ: Van Minh Nguyen
########
HOẠ:
Lu Hà Dòng Thơ
Hư Danh Mây Khói…
Họa thơ Giang Hoa: Vó Ngựa…
Lã chã sương trăng cuộc thảm sầu
Hằng Nga buồn tủi cánh đồng dâu
Khói vương đèn sách chân dừng bước
Sương ảo công danh áo vướng cầu
Tư Mã vinh hoa đen bút mực
Đào Tiềm đàn hạc bạc chòm râu
Cổ kim ngơ ngác đi đâu đó
Nhân thế xôn xao trọc lốc đầu….
29.5.2016 = Thơ: Lu Hà
########
HOẠ:
Nguyễn Chiến
NGỰA TUNG VÓ ...
Lãng tử đào hoa phóng ngựa sầu
Cung tình bỏ bạn mãi triền dâu
Dừng chân cảnh vắng xoay mình lại
Bước khỏi đồi hoang lỡ nhịp cầu
Nghĩa nặng câu thề tay bẻ kiếm
Yêng hùng miệng thét vểnh mày râu
Hờn duyên điểm ấy thôi chờ hẹn
Nghĩ tủi dồn đau nặng mái đầu
Thơ: Nguyễn Chiến
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét