Thứ Sáu, 5 tháng 5, 2017
NGHE BIỂN HÁT ...
Hôn làn sóng môi hòa vị đắng
Vượt trùng dương ngụp lặn biển tình
Vờn theo giọt nắng lung linh
Gom làn sóng vỡ muôn hình sắc duyên
Đùa ngọn gió qua miền du lãng
Bước chân chùng ánh rạng rơi chiều
Hoàng hôn phủ lối thềm yêu
Duyên hồng lỡ nối nhịp kiều bến tương
Đêm lặng ngắm đại dương thổn thức
Bút dòng thơ nét mực loang mờ
Nghe như sóng vỗ xô bờ
Tim trăng vỡ vụn bơ vơ giữa dòng
Chờ rơi xuống dòng sông nghiêng ngã
Vén tay gầy vớt ả nguyệt loang
Tưởng như chiếc lá hoang đàng
Buông chùng cuối hạ qua ngàn biển dâu
Nhớ hôm ấy thu sầu sắc lệ
Người ra đi gió khẽ khàng run
Đèn khuya hiu hắt trăng buồn
Thông reo biển hát tựa muôn nốt lòng
05.05.2017
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét