Thứ Hai, 15 tháng 5, 2017





DÒNG SÔNG THU BỒN

Về phố cổ con đường thuở ấy
Bến đò ngang dòng chảy Thu Bồn
Trăng ru liễu hát líu von
Chèo qua nương hấu bãi cồn dưa xanh

Nhớ rặng liễu Ngọc Thành phố chợ
Nay nhịp nhàng vỡ tổ xôn xao
Ngày xưa hẻo lánh vườn ao
Bây giờ phố thị tự hào quốc gia

Thẫn thờ bước theo đà con sóng
Nhớ ngày nao bến mộng cùng chồng
Làng quê bãi sậy con sông
Đứng bên bờ ngó đôi dòng rẽ ngang

Cây cầu dệt sông Hàn nối nhịp
Dân mừng vui rộn rịp nụ cười
Trải qua năm tháng bùi ngùi
Câu hò mái đẩy sóng gùi dội vang

Giựt mình lại thời gian như thoảng
Ba lăm năm một đoạn đường dài
Bao lần lỗi bước trầm khai
Còn in dấu ấn ghi hoài trong tim

Dòng xưa ấy hoang tìm ký ức
Cả một đời hư thực vô không
Bao nhiêu cơn sóng rêu phong
Qua rồi cái thuở bềnh bồng chông gai 
                         15.05.2017
                      Thơ: Giang Hoa

***********

HỌA:
Tôn Tuấn

VỀ LẠI THU BỒN 
**********************

Rảo bước tới con đường buổi ấy ,
Chuyến đò ngang vùng vẫy Thu Bồn .
       Còn không tiếng sáo véo von ,
Vườn dưa , bạt mía , bãi cồn , dừa xanh ... ?

Lại trở lại Ngọc Thành thăm chợ ,
Hàng hoá nhiều , khắp phố ồn ào .
      Tự dưng lòng thấy xôn xao ,
Đổi thay phố thị , mới vào muôn gia !

Hứng khởi bước , chân ngà bên sóng ,
Kỷ niệm xưa sống động bên chồng ,
      Lục bình tím biếc trên sông ,
Triều dâng , nước nổi , nối dòng chia ngang !

Giờ đã có cầu Hàn vươn nhịp ,
Nối đôi bờ, ríu rít tiếng cười !
     Ngàn năm mới có niềm vui ,
Nghe câu mái đẩy bùi ngùi , xốn xang ... !

Trải mấy thuở mênh mang gió thoảng ,
Ba lăm năm , một thoáng tình dài ...
     Thu Bồn từ buổi sơ khai ,
Lúc trong , lúc đục , u hoài con tim ... !

                        Thơ:  Tôn Tuấn .

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét