Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017
LỜI CỦA BIỂN ...
Có bao giờ sóng nghe lời biển hát
Hay sóng say tình khao khát hoang liêu
Để thu sầu khắc khoải đợi bao điều
Mặc cho biển với gió chiều hoang lạnh
Sóng đâu hiểu nỗi lòng biển hiu quạnh
Sóng lạc hồn cuộn gió mạnh triều dâng
Sóng xô bờ uẩn khúc mộng bần thần
Sóng hững hờ cứ ngại ngần ẩn khuất
Biển lắng nghe sóng rì rào hôn cát
Lời tự tình ru khao khát bao ngày
Nhìn tơ trời níu sợi nắng ban mai
Ôm nắng tím hình hài sương gầy úa
Hoàng hôn lặn soi bóng mình trên lụa
Biển thì thầm sóng gợn múa lăn tăn
Vết lăn trầm lượn gót liễu in hằn
Vỗ hồn ai đêm trọc trằn hoang dại
Tự bao giờ ánh chiều tà e ngại
Đuổi sóng về biển hãi hùng chết thu
Ngọn hải đăng rực tỏa phủ sương mù
Biển hờn sóng một chiều thu tha thiết
Tự bao giờ sóng trải hồn xanh biếc
Để bóng hình thương tiếc lạc ngàn sao
Giữa tinh khôi ký ức lại dâng trào
Tung bọt trắng ngược vào trong tiềm thức ...
24.07.2016
Thơ; Giang Hoa
#######
HỌA;
Nguyễn Chiến
…..THUYỀN VÀ BIỂN
Thuở hồng hoang biển vươn mình ca hát
Những vần thơ dào dạt khúc tình yêu
Gió buồm căng thỏa trí ước bao điều
Thuyền cập bến hồn tiêu diêu tỏa sáng
Sóng nâng mình đưa thuyền trôi bảng lảng
Đưa tâm hồn sáng rạng lúc hừng đông
Sóng nhẹ nhàng êm ái ngược xuôi dòng
Không chao đảo cặp bến bờ yên nghỉ
Biển gồng mình có cần đâu suy nghĩ
Bão táp buông chèo đợi gió lặng ra khơi
Biển hờn đây gió dập khoảng mây trời
Thuyền bị sóng tung bọt mù vẫy gọi
Để hồn ai vẫn còn đang mong mỏi
Biển và thuyền tiếng nói rất yêu kiều
Vẫy bài ca đẹp khúc nhạc gửi bao điều
Thêm sóng vỗ hòa âm cùng nỗi nhớ
Biển tâm tình ….
………hồn thơ ca dang dở
Để cho thuyền ….
……….bỡ ngỡ giữa dòng trôi ….
Thơ; Nguyễn Chiến
#######
HỌA;
Hung Do
NHÂN QUẢ BIỂN-SÓNG ...
Không còn sóng biển đâu hát nổi
Không có tình biển chết lạnh bẫng
Từ sự sống đến cõi Vĩnh hẫng
Ngàn Nãm qua biển luôn nức nở
Khi Hiền Hoà biển là hơi thở
Đem cho đời sự sống tình Thơ
Âm hưởng tràn ca khúc mộng mơ
Xanh dịu ngát đường tơ cuộn sóng
Biển giận màu xanh thành đen xẫm
Sóng cuộn trào bi tráng khúc ca
Âm Thanh rơi ngất đoạn nhạt nhoà
Biển mù mịt sóng oà tơi tả
Biển và sóng phạm trù nhân quả
Nơi cõi Trần tạo hoá sinh ra
Đã làm lên bao bản tình ca
Trong cõi sống muôn màu vật vã
Thơ; Hung Do
#######
HỌA;
My Chau Nguyen
--- KHÔNG ĐỀ. ---
-------- họa nguyên vận
Có bao giờ.. em nằm nghe gió hát
Dưới hàng dương.. bờ cát vắng tịch liêu
Rồi ước mơ.. khao khát.. với những điều
Mặc thế sự.. còn bao nhiêu ấm lạnh
Sóng đâu hiểu.. một mình em cô quạnh
Sóng vẫn vô tình.. vỗ mạnh cao dâng
Em miên man.. suy nghĩ đến thất thần
Niềm yêu mến.. bao lần còn che khuất
Những dấu chân.. còn in trên bờ cát
Như chờ mong.. dào dạt những đêm ngày
Sóng vô tình.. xóa sạch chỉ một mai
Để thương nhớ.. hình hài thành héo úa
Mây ngàn phương.. như rũ mành giăng lụa
Gió nhẹ nhàng.. mưa cũng bủa"lăn tăn"
Đã bao năm.. tình ái những vết hằn
Người chờ đợi.. nét nhăn.. thành ngây dại
Chiều dần buông.. lòng cũng càng thêm ngại
Như năm nào.. tê tái một chiều thu
Ai dang tay.. vén giúp những mây mù
Để tìm lại.. những ngày đầu thân thiết
Biển vẫn ngàn khơi.. mây trời màu biếc
Người đi rồi.. tôi biết phải làm sao
Đợi bảo giông.. với những ngọn sóng trào
Tôi sẽ mãi.. từng đêm còn thao thức
---------------------- MC. 3kn. 24.7.16
######
HỌA;
Viethuynh Dang
THUYỀN @ BIỂN
Thuyền ra đi buổi bình minh nắng gọi
Sóng xô bờ len lỏi dấu chân xưa
Rồi bỗng nhiên trời đổ một cơn mưa
Giông bão đến gió lùa bao lượn sóng
Thuyền ra đi với bao nhiêu ước vọng
Buổi đăng trình mơ mộng nēo trời xa
Thuyền chòng chành khi cơn sóng lướt qua
Thuyền xa biển đậm đà bao nỗi nhớ
Phương trời xa biết bao nhiêu trắc trở
Nhưng đêm về nhung nhớ tới biển xanh
Ước trời mây cơn gió mãi hiền lành
Con sóng nhỏ dệt thành bao ước nguyện
Thuyền đi xa sẽ quay về với biển
Nēo trời xa càng luyến nhớ yêu thương
Biển nhớ Thuyền cũng mơ mộng vấn vương
Đêm yên lặng trăng tròn đang tỏa sáng
Thơ; Viethuynh Dang
########
HỌA;
Phạm Văn Niêm
BIỂN - SÓNG
BIỂN im lặng lắng nghe từng tiếng động.
SÓNG kêu gào ầm thét với cuồng phong.
Lòng bao la bát ngát Biển mênh mông.
Nhưng muôn thuở mặn mà không thay dạ.
Thơ; Phạm Văn Niêm
#######
HỌA;
Nguyễn Thị Bích
Khắc khoải tầng không những áng hồng
Mây buồn lặng lẽ khoảng trời trong
Vầng trăng quyến luyến vương tình mộng
Gió quyện mây hờn vạn nẻo mong
Biển gọi tên em trào gợn sóng
Ven bờ cát đợi mỏi mòn trông
Mênh mông biển biếc lòng ai ngóng
Vạn dặm người xa có thấu không.
Thơ; Nguyễn Thị Bích
#######.
HỌA;
Mãi Một Niềm Đau
NHỚ CỐ NHÂN
______
Giữa đêm buồn, một mình nghe gió hát
Bởi yêu người, lòng tan nát cô liêu
Thuở ái ân,ai hứa đến trăm điều
Giờ tê tái, trong những chiều tuyết lạnh...
Anh đâu biết ,phương này em rất quạnh
Ôm con khờ, bao bất hạnh trào dâng...
Nỗi ưu tư, suy sụp cả tinh thần
Từng sợi nhớ, đã hằn nơi góc khuất
Xa thật rồi,bao dấu tình trên cát
Cuộc đời em,bi đát nối theo ngày
Lối xưa về,còn nguyên dáng hoa mai
Anh hạnh phúc, cùng ai..em héo úa
Em áo vải, người ta thì áo lụa
Vỡ buồng tim,..bay tỏa sóng *lăn tăn*
Muốn quên đi,sao kỷ niệm mãi hằn
Đời vật vã, nhọc nhằn vì con dại...
Cố nhân ơi,có bao giờ anh ngại..
Nhớ về em, đêm hoang hoải trời thu
Khóc vì anh, nên đôi mắt đã mù
Có đôi lúc,em oán thù thảm thiết..
Rồi bỗng nhớ, những lần trên cỏ biếc
Môi kề môi,mãi miết ngắm trời sao
Rồi nhìn con, tự nhủ lệ tuôn trào
Anh chẳng hiểu,lệ nào em thổn thức...
Thơ; Mãi Một Niềm Đau
#######
HỌA;
Thu Vân
CÔ ĐƠN TRƯỚC BIỂN
Sóng rì rào vỗ bờ như khẽ hát
Mà vẫn không làm vỡ̃ náṭ cô liêu
Trước biển sao vẫn thấy sự tiêu điều
Hoang vắng vớí tiếng nhạny kêu chiều lạnh
Đứng trước biển thấy lòng càng hiu quạnh
Nhìn sóng đùa mà canh cánh sầu dâng
Vẫy vờn chi xin hãy nổi sóng thần
Cuốn cô đơn vỡ tan dần lấp khuất
Lê gót nhỏ đặt nhẹ nhàng in cát
Chân dấu hằn không vỡ nát từng ngày
Từ chiều này rồi để đến chiều mai
Vẫn còn đó nguyêń hình hài không úa
Nhìn bãi cát mịn mềm như tơ lụa
Sóng xô đùa như gợn dũa lăn tăn
Loang vào thêm xóa chân vết in hằn
Cho hiu hắt với những lần ngơ dại
Đứng trước biển bao rũ sầu không ngại
Được thả mình trong hoang hoải sầu thu
Một mình thôi từ chiều tới khuya mù
Nghe sóng vỗ như lời ru thắm thiết
Biển vẫn thế ̀bao la màu xanh biếc
Dãy Ngân Hà mãi sáng tuyệt ngàn sao
Nhưng cô đơn sâu thẳm cứ dâng trào
Trong hiu hắt thấy lao đao tiềm thức.
Thơ; Thu Vân.̀
#######
HỌA;
Hiệp Khách Đa Tình
.....BIỂN............
Biển. .lúc nào cũng đẹp.........
Khi bình minh lên từng con sóng lao xao.
Áng mây vờn xen những cánh Hải Âu.
Bờ cát dài. vẫy chào cơn gió mới....
Ta thấy lòng mình vui phơi phới..
Cả những khi mưa tuôn bão nổi.
Cả những khi từng con sóng cuộn trào.
Trong tận cùng Biển vẫn đẹp biết bao.
Đó là lúc biển dâng tràn thương nhớ...
Và những khi hoàng hôn buông bỡ ngỡ.
Biển êm đềm như một khúc tình ca
Có khác nào. . Em nhỉ mối tình ta..
Dịu dàng đó. ..giấu trong lòng. .bão tố........!!!.
Thơ; Hiệp Khách Đa Tình.
#######
Tuấn Tôn
BỌT SÓNG
***************
Gió và sóng ru lời biển hát ,
Vẫn đêm ngày dào dạt tình ca !
Chân mây góc biển nhạt nhoà ,
Trăng thu vằng vặc dáng ngà cô liêu !
Sóng có nhớ bao chiều hiu quạnh ,
Vẫn vô tình ập mạnh biển dâng !
Sóng xôn xao dạ bần thần ,
Bâng khuâng trời biển khuất dần vào đêm !
Dải cát trắng sóng mềm hôn mãi ,
Khúc tự tình giăng trải đêm ngày .
Tơ trời níu mộng hồn say ,
Sắc tim tím giọt sương gầy đọng vai !
Bóng tà khuất vương dài trên cát ,
Tựa lụa mềm sóng dạt lăn tăn ,
Gót sen dáng liễu in hằn ,
Bờ hoang hoải những trọc trằn đơn côi !
Tràng sa cát sóng bồi tan cát ,
Thu vừa sang bát ngát triều dâng .
Hải đăng lấp loé xa gần ,
Mù giăng sóng dậy mong gần chờ xa !
Mùa sóng dậy biển ngà biêng biếc ,
Thu sang mà biền biệt trăng sao .
Niềm xưa ký ức vẫn trào ,
Sóng tung bọt sóng , tình xao xác tình !
Thơ; Tuấn Tôn
#######
HỌA;
Tuan Ngo
CHỪNG NÀO BIỂN SỐNG ?
Tôi hằng nghĩ biển muôn đời vui hát
Chứ đâu ngờ nhợt nhạt cảnh hờn liêu
Vẻ sầu tư như thầm gởi quan điều
Hận lắm lắm mỗi khi chiều se lạnh
Quan nào hiểu bao mảnh đời dân quạnh
Quan đâu tường già chạnh nỗi sầu dâng
Quan biết đâu trẻ nhỏ cũng nao thần
Quan vô cảm nợ nần dân lãng khuất
Dân yêu biển luôn trải mình trên cát
Gió du dương hòa nhịp hát đêm ngày
Sóng vỗ về ru dạ những sớm mai
Ai nỡ tạo thảm tai dòng biển úa
Nhớ xưa biển xanh dờn như thãm lụa
Sóng nô đùa nhảy múa gợn lăn tăn
Nay cô đơn bởi những vết thương hằn
Thầm trách kẻ gây biển cằn rõ dại
Lời biển tỏ Formosa nào chớ ngại
Cớ chi mầy nỡ hại biển muôn thu
Lũ quan tham có mắt cũng như mù
Biển đã chết dân trù bây thảm thiết
Đến khi nào biển hồi sinh trở biếc
Ngư dân mừng mở tiệc dưới trăng sao
Vũng Áng xanh tôm cá cũng vui trào
Toàn dân Việt lưu vào trang tiềm thức ...
Thơ; Tuan Ngo
#######
HỌA;
Tat Ha
NỖI LÒNG CỦA BIỂN
Sóng ồn ào nói thay lòng của biển
Màu xanh thẳm biển tình yêu đằm thắm
Muối mặn mòi khát khao bờ lắm lắm
Ngàn năm xưa biển khát mãi đi tìm
Có những ngày biển hiền dịu lặng im
Trong lòng nước trực cuốn chìm bờ cát
Biển và bờ từ ngàn năm vẫn hát
Con sóng nhô tung bọt trắng trời
Biển và bờ gắn bó lắm anh ơi
Đừng vô vọng nhìn mặt trời xế bóng
Ánh chiều tà , ánh sáng vàng hy vọng
Theo nhịp bay đôi cánh hải âu
Biển với bờ bất tận độ sâu
Nào ai dễ nhìn sắc màu mà biết
Sóng nhịp nhàng là muôn thời bất diệt
Con sóng xô khe khẽ hôn bờ
Biển và bờ nhiều lúc rất nên thơ
Cơn gió hát và mộng mơ chao đảo
Sóng bạc đầu tạo nên là do bão
Dưới lòng sâu biển muôn thuở dịu êm
Biển ôm bờ cùng ngắm ánh trăng lên
Ngắm ánh nắng muôn màu tia sáng
Ánh hào quang lung linh chiếu rạng
Một ngày vui háo hức biển bờ
Lòng biển em gửi lại những vần thơ
Như tâm trạng từ bao giờ sâu lắng
Biển mênh mông ôm vào lòng ánh nắng
Mãi bên bờ hát khúc nhạc yêu thương
24/7/2016-Thơ; Tat Ha
#######
HỌA;
Phạm Trọng Tân
BIỂN QUÊ ...
Biển quê hương bao đời vang khúc hát!
Sóng buồn vui khúc nhạc vỗ bờ vàng...
Hàng dừa xanh rộn ràng, tình dào dạt...
Những con thuyền ngào ngạt vị đại dương!
Chiều nhẹ nắng, trẻ nô đùa bãi cát!
Lộng cánh diều, gió mát giỡn tuổi hoa...
Mẹ lặng nhìn, mãi dõi ngóng khơi xa...
Vẫy đàn con reo ca theo luồng cá!
Dáng cha gầy, lắng bao điều suy ngẫm!
Thời trẻ trai, gửi gắm biển một đời...
Cứ lênh đênh, chơi vơi, tình vương vấn...
Hòa lòng vào muối mặn, thắm tình người!
Em lặng lẽ ngắm trăng vàng trên sóng!
Ngồi thẫn thờ, lắng đọng một miền mơ...
Bỗng âm vang tình thơ thời xa vắng...
Biển bình yên một thuở... rộn ngày xưa!
Sóng cứ vỗ ngàn đời hôn bờ cát!
Giọng nhẹ nhàng, ngây ngất những dáng thương...
Khi dữ dằn, giận phường gian, bội bạc...
Cơn cuồng phong quét sạch lũ sói lang !
Thơ; Phạm Trọng Tân
######
HỌA;
Độc Cô Cầu Bại
- - - CÁT KHÓC - - -
Từ thuở trời đất hỗn mang
Biển từng để sóng mơ màng ngẩn ngơ
Đem mây trộn gió hòa thơ
Để trăng buốt lạnh- sao mờ luyến lưu
Rắc nắng ấm mỗi buổi chiều
Gieo bao thương nhớ hắt hiu lòng người...
Để sông để núi chơi vơi
Để mây để nước trao mời tình nhau...
Riêng cát quằn quại xót đau
Sóng vờn nhè nhẹ... Chơt ào ạt trôi!...
Sóng lìa cát - cát bồi hồi
Thờ ơ biển vắng... nụ cười ngẩn ngơ!
Vô tình sóng vẫn vỗ bờ
Để cát ngơ ngẩn thẫn thờ nhớ thương
Lặng lẽ mang mối tơ vương
Hạnh phúc đời thường để biển ngẩn ngơ
Cát chờ sóng - sóng xô bờ...
Cát khóc rời rã - biển bơ vơ buồn !...
Thơ; Độc Cô Cầu Bại
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét