Thứ Hai, 17 tháng 7, 2017
HỒN KHUYẾT
Anh giết hồn tôi chết nửa vời
Tim giờ trống vắng lại chơi vơi
Đầu non ánh nguyệt buồn run rẩy
Để giá băng tình héo giữa đời
Có lẻ xanh xao mùa lá rụng
Hồn thu hỡi có biết tôi buồn
Canh tàn nến giọt đêm hoang hoải
Bởi khóc trăng gầy gió rẩy run
Lệ đổ bên đời ly rót cạn
Tâm sầu gối lạnh nỗi niềm khơi
Trời cao núi thẳm tìm ai hỏi
Lặng phút suy tư dạ rã rời
Ai ngân tiếng sáo đêm khuya quá !
Chết ở trong tôi nốt nhạc lòng
Đẫm sắc sương gầy tâm rũ rượi
Hoang đàn vọng lại khúc hư không
20.05.2017
Thơ: Giang Hoa
**********
HỌA:
Van Y Nguyen
HƯ KHÔNG
Ai giết hồn em chết nữa vời
Con tim nhỏ lệ đã đầy vơi
Vầng trăng héo hắt đang run rẩy
Lạnh giá như băng ỡ giữa đời
Đã trải bao nhiêu mùa lá rụng
Hồn thu sao biết được ai buồn
Đêm tàn nến tắt hồn hoang hoải
Bóng xế trăng tà gió rẩy run
Rượu rót bao lần nhưng chửa cạn
Chăn đơn gối chiếc nỗi niềm khơi
Trời cao đất rộng làm sao hỏi
Lòng lắm tâm tư, dạ rã rời
Khuya nghe tiếng sáo đau buồn quá
Như chết trong tim khúc nhạc lòng
Trí óc mõi mòn, tâm rũ rượi
Vẫn còn vọng lại chút hư không
21h 31/7/2017
Thơ: Nguyễn Văn Mười
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét