Thứ Tư, 3 tháng 5, 2017
BIỂN HÁT ...
Nghe biển hát ngơ nhìn một thuở
Ngày tôi về đã lỡ chuyến đò
Thoảng xa vọng lại câu hò
Dòng xưa vắng vẻ hoang sơ cảnh sầu
Trăng rớt xuống còn đâu bóng nhạn
Sắc hoàng hôn dĩ vãng phủ về
Con đường rên rỉ tiếng ve
Lời yêu viết vội bên lề nắng mưa
Đêm buồn vỡ lưa thưa lá úa
Thời gian trôi giàn giụa lệ rơi
Sóng reo níu bước chân đời
Nhịp tim run rẩy rã rời cuồng mê
Đừng vội khắc lời thề trên đá
Hồn thêm đau biệt giã mỏi mòn
Lấy ai làm chứng sắt son
Thời gian mưa nắng chỉ còn niềm đau
Tôi chỉ vẽ nỗi sầu năm tháng
Sóng dềnh dàng dĩ vãng trôi đi
Ngày tôi về thấy những gì
Lối mòn lẻ bước chim di qua cầu
Bờ cát lạnh bờ lau phơ phất
Người xa rồi chất ngất buồn đau
Nghe trong gió thoảng hương cau
Buồn ngơ kỷ niệm sợi sầu năm xưa ...
28.04.2017
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét