Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2018
Lời bình: Phạm Văn Niêm
Tác phẩm: ĐỢI BÌNH MINH
Tác giả: Giang Hoa
*******************************************************************************************
*
ĐỢI BÌNH MINH là một bài thơ thuộc loại thơ 8 chữ của nhà thơ BÍCH YẾN NGUYỄN nội dung diễn tả tâm trạng sầu buồn của người phụ nữ hoài vọng cố nhân với nỗi lòng thiết tha da diết nhớ mong. Lời thơ trầm buồn mượt mà sâu sắc thật hay. Mời các bạn cùng tôi đọc lại.
ĐỢI BÌNH MINH
Tôi vẫn đợi bóng hoàng hôn vây phủ.
Cả cuộc đời trôi nổi bởi niềm đau.
Chiều lặng vắng chở hoa tàn úa rũ
Níu thời gian chậm bớt nỗi lao đao.
Cũng dòng sông bến đò trôi lận đận.
Ray rứt buồn vì số phận hẩm hiu.
Màn đêm về đổ bóng tối cô liêu.
Biển vẫn mặn mang tình yêu úa nắng.
Niềm yêu thương Dã Tràng se cát trắng.
Trong mù xa nhưng mãi giấc mơ hoài.
Ngắm hoàng hôn chết lặng chốn non đoài.
Buồn ray rức trong không gian trầm mặc.
Bước lẻ loi gửi hồn vào xiết chặt.
Ôm cõi lòng qua bão tố long đong.
Tình đan nhau quyện khắc mãi trong lòng
Bình minh đến đợi thuyền về cập bến.
Thơ: Giang Hoa
Qua bao năm chờ đợi với chồng chất vây đầy trăm cay ngàn đắng để rồi những buổi chiều về khi bóng hoàng hôn buông xuống người cô phụ đứng lặng nhìn cảnh hoàng hôn mà se lòng buồn duyên tủi phận
Tôi vẫn đợi bóng hoàng hôn vây phủ.
Cả cuộc đời trôi nổi bởi niềm đau.
Chiều lặng vắng chở hoa tàn úa rủ.
Níu thời gian chậm bớt nỗi lao đao.
Bốn câu trong khổ thơ đầu này thật hay vừa tả cảnh vừa tỏ bày tâm trạng. Hai câu thực ngầm mang hai ý nghĩa:
- Cảnh trời chiều hay cô phụ tuổi về chiều.
- Hoa úa rũ hay sắc nàng phai rũ úa?
Một so sánh ẩn ý tuyệt vời.... một cảm xúc làm xuyến xao lòng đọc giả. Thật hay!
Dòng đời biến đổi.... thời gian cũng không ngừng trôi chảy mang theo ngày tháng chở tải những niềm vui nỗi buồn... những hạnh phúc khổ đau, gian nan lận đận của cuộc đời. Ai đã cho rằng thời gian là liều thuốc quý, là phương thức giúp lãng quên đi mọi thứ. Nhưng với nàng thời gian không thể xóa mờ được dấu vết yêu thương trong trái tim của một con người còn sống mãi... thế nên cô phụ cần phải "níu" thời gian để chậm bớt nỗi lao đao.
Khổ thứ hai 4 câu kế:
Cũng dòng sông bến đò trôi lận đận
Ray rức buồn vì số phận hẩm hiu
Màn đêm về đổ bóng tối cô liêu
Biển vẫn mặn mang tình yêu úa nắng.
Ở khổ thơ này, tác giả nói đến dòng sông. Nơi đầy kỷ niệm một bến điểm hẹn hò của ngày xưa thuở ấy. Chàng và nàng đã xây mộng yêu đương qua bao tháng ngày lận đận và cách biệt xa nhau. Nay cũng tại đây... chính con sông nầy nay cũng im lặng lững lờ đưa những lao đao lận đận xuôi theo dòng định mệnh. Nàng ngẩn ngơ nhìn nước trôi mà lòng ray rức buồn trách số phận hẩm hiu, để rồi thẫn thờ cất bước trong bóng tối hoàng hôn với tâm hồn cô lẻ.
Biển thì muôn đời vẫn mặn cho dù mưa nắng. Còn cô phụ tình nồng mãi đượm thắm với thời gian bởi mộng ái say sưa. LUÔN BỀN LÒNG CHẶT DẠ TRỌN NGHĨA ĐÁ VÀNG. mặc dù nàng vì buồn mà cho là "Tình yêu úa nắng" Phải đợi chờ trong dài lâu mòn mỏi.
Thật đáng thương và vô cùng cảm động khi tác giả ví chuyện tình mình như Dã Tràng miệt mài se cát biển, mãi bồi đắp và vun vén cho dù thời gian làm nàng tàn phai sắc thắm.
NIỀM YÊU THƯƠNG NHƯ DÃ TRÀNG se cát trắng.
TRONG MÙ XA nhưng mãi giấc mơ hoài'.
Ngắm hoàng hôn chết lặng chốn non đoài.
Buồn ray rức trong không gian trầm mặc .
Đúng là :
Ôm dạ chiếc với cô đơn bóng lẻ trong không gian trầm mặc ảo huyền se với nỗi niềm đau thổn thức bậu nào nghe. Mi đẫm lệ bởi giọt sương vào rơi nhẹ. Chiều tắt dần rồi hoàng hôn phủ xuống, bóng đêm về cô phụ vẫn lẻ loi âm thầm độc bước ngơ ngẩn sầu buồn lặng ngắm hướng trời Tây thở dài não nuột..
THÔNG THƯỜNG NGƯỜI TA CẦN NÊN BUÔNG BỎ TRUỐT CẠN KHỔ ĐAU để vươn lên tiến bước. Người cô phụ ở đây lại gửi hồn xiết chặt gắn thương đau dù mình đang đứng trước cuồng phong bão vũ. Nàng muốn biến khổ đau thành hạnh phúc để nuôi hy vọng đợi chờ. Chờ đợi một BÌNH MINH RỰC SÁNG. Đó là buổi trùng hoang tái ngộ thuyền về bến ngự.
Bước lẻ loi gửi hồn xiết chặt
Ôm cõi lòng qua bão tố long đong
Tình đan nhau quyện khắc mãi trong lòng.
BÌNH MINH ĐẾN ĐỢI THUYỀN VỀ CẬP BẾN..
Bài thơ thật hay!
Xin chân thành cảm ơn Tác giả nhà thơ BÍCH YẾN NGUYỄN " Giang Hoa " đã cho người đọc những bài thơ thế nầy.
Phạm Văn Niêm
15/3/2016
********************************************************************************************
********************************************************************************************
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét