Thứ Năm, 26 tháng 4, 2018







NHỚ LẮM !

Nhớ lắm người ơi đến thẫn thờ
Nhớ chiều cõi nội bến sông thơ
Nhớ con phố cổ nghe sầu dạ
Nhớ đất thần kinh úa ngập bờ
Nhớ chiếc đò xưa ai đứng đợi
Nhớ dòng suối nhỏ nước loang mờ
Nhớ thôn Vĩ Dạ hàng cau ấy
Nhớ điệu ai hò tiếc ngẩn ngơ
                       26.04.2018

                   Thơ: Giang Hoa









TRẢ LẠI BỨC THƯ TÌNH

Trả lại cho người những bức thư
Lời yêu thuở trước đã loang mờ
Sao giờ chuyện cũ còn lưu luyến
Tại lẽ tâm buồn cứ thẩn thơ
Nghĩa mộng ngày kia người trở gót
Niềm đau bữa nọ kẻ sang bờ
Thôi thì phủi hết đường duyên nợ
Dẫu bậu theo chồng tiếc ngẩn ngơ

                             26.04.2018
                          Thơ: Giang Hoa
                           




NGÀY GIỖ TỔ HÙNG VƯƠNG

Nay ngày giỗ của Đức Hùng vương
Lễ hội mừng vui khắp nẻo đường 
Đượm nghĩa cùng nhau về chốn cảnh 
Say lòng rạng tỏ đến trùng phương 
Tình lưu đất tổ hồn tươi sáng
Cõi trải hào quang đại phú cường 
Phú Thọ ngàn năm thành đỉnh lũy 
Ghi vào lịch sử đã thành chương
                    25.04.2018
               Thơ: Giang Hoa





ĐÊM VÀNG VÕ ..

Bước vào hạ nắng buông ủ rũ
Những con đường ngập phủ lá cây
Mặt trời đã lặn phía tây
Hoàng hôn khuất dạng chân mây mịt mờ

Nhìn phương bắc xa bờ thăm thẳm
Vạn nẻo đường sương đẫm cỏ vàng
Trùng phương giẫm núi vượt ngàn
Đời lữ thứ khổ muôn vàn nỗi đau

Nhìn bóng nhạn về đâu tìm bạn
Trời buông chiều bảng lảng mờ sương
Nhìn hoa xác ngập ven đường
Tâm nhòa nhạt lệ vấn vương cõi lòng

Đêm hoang hoải trăng vàng soi lọt
Vẳng xa xa vọng gót ngoài hiên
Nặng lòng còn chữ nợ duyên
Hé rèm thân liễu phận thuyền ghé đâu

                              26.04.2018
                          Thơ: Giang Hoa




HOA DƯƠNG TÚ CẦU

Đồi hoa Cẩm tú cầu
Trắng vàng xanh tím đỏ
Nhòa nhạt đôi mắt sâu
Gió vương trên suối tóc

Hương ngào ngạt thoảng bay
Gom làn sương trắng nhủ
Mộng đã lỡ chìm say
Gió chiều mây thêu dệt

Lung linh Cẩm tú cầu
Hoa buồn trong sắc ảo
Tinh khiết tựa ngọc châu
Son sắt màu chung thủy

Nắng rơi chiều vàng hạ
Sợi vướng vào mắt em
Mi nhòa lệ ướt rèm
Vương sắc màu tím biếc

Màu tím của sắc xưa
Cẩm tú cầu rực rỡ
Dịu dàng dáng thanh tú
Lửng lờ khuất dưới mưa

Nụ hoa hé hàm tiếu
Tình yêu điểm xuyết tim
Triệu bông chìm trong tuyết
Ngập tràn sắc nỗi niềm

                    26.04.2018
               Thơ: Giang Hoa


Thứ Năm, 12 tháng 4, 2018








CÁNH PHƯỢNG VÀO HẠ

Em đang viết bài thơ vào mùa hạ
Nhắn gửi từ miền đất lạ xa xưa 
Giờ tàn xuân bắt đầu đã trở mùa 
Mới vừa hạ gió lùa trời nắng gắt

Hoa phượng đỏ rơi đầy em góp nhặt
Gom vào hồn chiu chắt những giọt đời
Dẫu có xa nhịp sống vẫn luân hồi 
Ở nơi đó dù chia đôi vạn dặm

Em luôn nhớ mối tình mình tươi thắm 
Của ngày xưa đầm ấm vị ngọt lành
Đượm cõi lòng dư bút của ngày xanh
Mở trang vở em ghép vì sao sáng

Kết hoa phượng nở đầy em trao tặng
Kỉ niệm về thời gian lặng lẽ trôi
Tiếng ve sầu tỉ tê khóc rã rời
Đêm tàn lụn ngắm trăng rơi mọi ngõ 

Bầu trời lạ núi đồi như nghiêng ngã
Hàng cây buồn vật vã đẫm sương đêm 
Lá la đà khe khẽ rớt bên thềm 
Nghe tiếng động bước chân từ đâu đến 

Sao băng rớt lướt qua chỉ là vệt
Xé đau lòng một vết cắt ngang tim 
Hạ trở về mang nỗi buồn hoang tìm
Hồn thổn thức qua từng miền lữ thứ
                              13.04.2018
                         Thơ: Giang Hoa

Thứ Ba, 10 tháng 4, 2018








TÌM VỀ NƠI CŨ

Em về lại nơi xưa rất lạ
Nhà rêu phong nghiêng ngã tường vôi
Phía xa nơi tảng đá ngồi
Chỉ còn lá rụng tả tơi ngõ hè

Theo bãi cỏ tiếng ve rỉ rả
Hàng tre già tơi tả lá vàng
Lắng nghe tiếng thở nhịp nhàng
Trời vào hạ trở tiết sang úa gầy

Trăng mộng mị còn say giấc ngủ
Em lắng nghe còi hụ ngoài xa 
Tiếng tàu vang vọng lướt qua 
Mang theo hơi ấm mái nhà đã lâu

Hoa thổn thức lá sầu rơi rụng
Thuở trước về nhớ cũng mùa nầy 
Giàn thiên lý phủ ngập đầy
Hoa cau quyện tỏa vẫn vài nụ bông 

Hàng hiên trước khóm hồng xơ xác 
Cảnh hoang tàn nhòa nhạt hồn ai
Bây giờ nghĩa ái đã phai
Xót xa lệ ướt đổ dài theo trăng
                        11.04.2018
                  Thơ:  Giang Hoa







THỔN THỨC ..

Khuya rồi thổn thức nghĩ về em
Gió lộng vào sân lẻn giữa thềm
Lặng lẽ mưa nhòa qua cửa kính
Âm thầm lệ đổ ướt từng đêm
Hờn đau bởi thế buồn duyên hụt
Giận dỗi vì đâu tủi gối mềm 
Có phải người quay tìm mộng cũ
Hay là nghĩa phận hết tình êm
                    10.04.2018
                Thơ: Giang Hoa

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2018






312
Lời bình: Phạm Văn Niêm
Tác phẩm: BÓNG VỠ
Tác giả: Bichyen Nguyen "Giang Hoa"
****************************************************************************************

Một chiều cuối thu mưa rơi...tôi ngồi đọc một bài thơ hay đầy cảm xúc của tác giả "Giang Hoa"Bích Yến Nguyễn.Đó là bài "Bóng Vỡ" ...
Bóng Vỡ là bài thơ thất ngôn bát cú .Đây là những dòng tâm sự của một cô phụ tỏ bày nỗi buồn duyên lỡ phận khi tình yêu đổ vỡ.Niềm ước mơ hạnh phúc đã như chiếc bóng bể vỡ tan tành.
Xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn bài thơ của tác giả !

BÓNG VỠ ...

Phím vỡ tàn canh lệ chảy ròng.
Bên ngoài bão tố đảo cuồng phong.
Hồn ngâm chữ ái cung tình lạc.
Liễu nhả đường tơ khúc nhạc lòng.
Kỷ niệm theo về duyên lưỡng khuyết.
Xưa niềm bỏ lại nét huyền cong.
Thềm khuya gác lạnh đời nghiêng ngả.
Để giấu sầu riêng rẽ ngược dòng..

Bichyen Nguyen

Nào phải đâu ai đó đã tấu khúc cung đàn trong đêm vắng rồi chợt dừng lại vì bị hỏng dây vỡ phím mà chính nàng cô phụ trong đêm canh tàn khắc tận đang ngồi dạo khúc cung sầu đột nhiên dây đứt khiến chùng tay lỡ phách dang dở khúc tơ lòng Nàng đẫm lệ buồn ngâu chạnh tình Chức Nữ khi ngoài trời đang cơn mưa giông dai dẳng. Bão tố bên ngoài cùng với cơn bão lòng đang nổi dậy đã bùng khởi mảnh liệt cho mắt giai nhân tuôn dòng lệ chảy.

Phím vỡ tàn canh lệ chảy ròng.
Bên ngoài bão tố đảo cuồng phong.

Từ "đảo" hay lảo đảo có nghĩa là nổi dậy bùng khởi diễn tả mức độ dữ dội của cơn bão nội tâm và sự lảo đảo quá nhẫn tâm của tạo hóa đã làm cho người và cảnh vật quay cuồng tả tơi tan nát.
Phím vỡ tay chùng mắt mờ lệ ướt.Bóng hạnh phúc vỡ tan như bọt bóng mưa sa. cô phụ lụy sầu.

Những kỷ niệm không mờ phai theo năm tháng cứ mãi đong đầy.Bởi tình yêu là sở hữu ...là dấu ấn trong đời.nên Nàng mãi ôm ấp nâng niu giữ gìn như món quà tuyệt vời vô giá.để rồi những lúc cô đơn sầu muộn nhớ thương nàng nhượng bút nghiêng ,thơ phú ngâm ca.Mượn tiếng nguyệt cầm trút gởi tơ vương mặc dù tiếng tơ đồng của mình đã bao lần bị chùng dây lạc phím.Thế nhưng , âm điệu ái nồng mãi ngân vang trong tâm hồn một cách thiết tha luyến lưu rung cảm...

Hồn ngâm chữ ái cung tình lạc.
Liễu nhả đường tơ khúc nhạc lòng.

Người đã xa...tình cũng ly xa...Mỗi người đi một nẻo ôm nửa mảnh trăng sầu.(lưỡng vầng trăng khuyết).

Một nửa vầng trăng của mỏi mòn trông đợi..của chờ ngóng sum vầy....của đợi mong một non trăng tỏ rạng.Một đêm trăng rằm soi rõ bóng cô Hằng Chú Cuội chung thủy luôn cận kề gắn bó bên nhau dù cho trăng có tròn hay khuyết.Nhưng nay, người đi bỏ mảnh trăng thề...bỏ vành trăng khuyết huyền mộng ...Bỏ cả người yêu có dáng liễu cong huyền vóc xuân tuyệt sắc đang đợi chờ kết mối lương duyên.

Kỷ niệm theo về duyên lưỡng khuyết.
Xưa niềm bỏ lại nét huyền cong.

Rồi những đêm buồn nhìn nứa vành trăng khuyết Nàng ngẫm phận trĩu sầu.Mối sầu như từ thiên vạn cổ.Trăng in bóng nàng ngả nghiêng như cuộc đời nàng ngả đảo chao trong cuồn phong bão tố.cay đắng xót xa.!

Đúng là thuyền tình nàng đang ngược dòng bến đổ.Bóng hạnh phúc vỡ tan.Thôi thi đành nén đau thương âm thầm chịu cảnh.
Thật cảm động khi tác giả dùng từ"giấu"" hay "che đậy" ý muốn khỏa lấp hay vùi chôn nỗi sầu riêng rẽ vào tận đáy lòng .Ôm thương đau hận tủi...Nhưng liệu có chịu được đến ngày tàn hơi kiệt sức hay phải ngả quỵ bên lề cuộc đời...Ôi xót xa cho kiếp hường nhan khi trao duyên lỡ phận.!..

Thềm khuya gác lạnh đời nghiêng ngả.
Để giấu sầu riêng rẽ ngược dòng.

Tôi thật sự xúc động không biết cô phu giấu sầu riêng được bao lâu và Nàng rẽ ngược dòng như thế nào?..

Tóm lại, VỠ BÓNG là một bài thơ hay .
Vô cùng cảm động.Một tình yêu chân thật thiết tha....sâu đậm thủy chung đáng ngợi khen tấm lòng khả hạnh trung trinh của người phụ nữ Việt Nam...

Thành Phố HCM. ngày 19/11/2016.
Phạm Văn Niêm.

****************************************************************************************

Thứ Tư, 4 tháng 4, 2018









TUỔI THƠ

Vẽ lại ngôi trường thuở ấu thơ
Hàng cây phượng vĩ đứng nghiêng bờ
Hoa tràn khắp ngõ tường rêu đỏ
Nắng đỗ trùng phương cổng bụi mờ
Úa cảnh tiêu điều ru rặng liễu
Buông chiều ủ rũ dệt đường tơ
Tà huy vội vã đường thưa bóng
Chốn cũ giờ đây lạnh kẻ chờ
                             05.04.2018
                       Thơ: Giang Hoa





CHIỀU SÂN GA  ...

Con đường dẫn đến đoạn tàu ga
Lặng lẽ nhìn mưa cỏ hóa già
Giữa lúc người đi trời trở lạnh
Bây giờ nhạn bỏ sáo rời xa
Đồi thông phủ gió buông chiều rạng
Ngọn liễu lùa mây đuổi nắng tà
Vạn nẻo tình kia còn luyến giữ
Trong lòng quạnh quẽ thắm hồn ta ....
                           04.04.2016
                     Thơ: Giang Hoa







VỀ TIỀN GIANG

Thuyền qua bến Lức Tiền Giang
Con đò lả lướt nhẹ nhàng nghiêng chao
Sóng xô vỗ nước rì rào 
Miền Tây xứ sở xuyến xao lòng người

Cô thôn rộn rã tiếng cười
Bà ba áo lụa xinh tươi sắc vàng
Rơi chiều bóng ngã đổ sang
Tiếng chèo mái đẩy rộn ràng khoan thai

Gió buông sợi nắng trên vai
Thả theo con sóng đổ dài lửng lơ
Thi nhân lữ khách ngẩn ngơ
Bóng chiều soi nước thẫn thờ mộng ai

Thuyền xuôi ngược bến về tây
Xa xa thấp thoáng hàng cây bóng dừa
Ngang bờ lấp ló bãi dưa 
Làng thôn vắng vẻ lưa thưa nóc nhà

Chiều buông ẩn ánh dương tà
Trăng vừa ló dạng sắc hòa dịu êm
Đò neo đậu bến giữa đêm 
Gác chèo cảnh vắng lặng im chẳng người
                     04.04.2018
                Thơ: Giang Hoa







LỠ MỘNG ..
    "Bát láy - ngũ độ thanh"

TIÊU ĐIỀU lá rụng trở mùa sang 
HUYỄN HOẶC trời thu cảnh úa vàng 
Mắt đẫm từng đêm MÒN MỎI dạ
Tay cầm cuốn vở NHẠT NHÒA trang
Giờ đây kỷ niệm sao HỜ HỮNG
Thuở đó tình duyên lại BẼ BÀNG
Lỡ cảnh NGƠ NGÀNG tâm hóa dại
ÂU SẦU chuyện cũ tủi đò ngang
                       04.04.2018
                  Thơ: Giang Hoa

Thứ Ba, 3 tháng 4, 2018









TUỔI HỌC TRÒ

Nhớ mãi buồn vui tuổi học trò
Con đường lá đổ dọc bờ co
Vòm me trái rụng đầy sân cỏ
Phượng vĩ cành rơi tủi cánh cò
Những buổi ôn bài gây cáu vọ
Bao chiều luyện chữ khổ́ sầu lo
Trường đây bạn cũ làm sao bỏ
Vẫñ góc ngày xưa thuở hẹn hò .....
                       03.04.2016
                  Thơ: Giang Hoa