Thứ Ba, 10 tháng 4, 2018
TÌM VỀ NƠI CŨ
Em về lại nơi xưa rất lạ
Nhà rêu phong nghiêng ngã tường vôi
Phía xa nơi tảng đá ngồi
Chỉ còn lá rụng tả tơi ngõ hè
Theo bãi cỏ tiếng ve rỉ rả
Hàng tre già tơi tả lá vàng
Lắng nghe tiếng thở nhịp nhàng
Trời vào hạ trở tiết sang úa gầy
Trăng mộng mị còn say giấc ngủ
Em lắng nghe còi hụ ngoài xa
Tiếng tàu vang vọng lướt qua
Mang theo hơi ấm mái nhà đã lâu
Hoa thổn thức lá sầu rơi rụng
Thuở trước về nhớ cũng mùa nầy
Giàn thiên lý phủ ngập đầy
Hoa cau quyện tỏa vẫn vài nụ bông
Hàng hiên trước khóm hồng xơ xác
Cảnh hoang tàn nhòa nhạt hồn ai
Bây giờ nghĩa ái đã phai
Xót xa lệ ướt đổ dài theo trăng
11.04.2018
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét