Thứ Năm, 30 tháng 3, 2017
Cảm nhận về bài thơ "HỒN ĐI LẠC" của Bích Yến Nguyen
Bút danh: Giang Hoa
*****
Thơ: HỒN ĐI LẠC.
Tác giả: Giang Hoa
Anh có biết trời hôm nay gió lặng.
Không có anh nên nỗi vắng đong đầy.
Chiều mưa buồn khe khẽ lá vàng bay.
Em ray rức hồn quay về bên ấy.
Đợi anh đến lửa tình yêu nồng cháy.
Nơi xa xôi chỉ có vậy anh yêu !
Lá vàng rơi xào xạc nhớ mỗi chiều.
Em thổn thức đìu hiu buồn giận dỗi.
Anh xa vắng để em sầu lạc lối.
Thiếu ánh trăng nên lá vội rơi tràn.
Anh đâu rồi em ôm cả nắng vàng.
Trăng âu yếm hay tình trăng phiêu bạt.
Mây hờn gió để hồn em đi lạc.
Không có anh nắng xơ xác lặn rồi.
Trời như hiểu nên mưa khóc sụt sùi.
Mưa tức tưởi hay lòng tôi tan vỡ.
Em gửi đến cả tình yêu trăn trở.
Đợi anh về nhưng thấy sợ mưa ngâu.
Dải sông ngân ai nỡ bắt nhịp cầu.
Tháng bảy qua hoa cau buồn trước cửa.
Về anh nhé ! dù tình mình không tựa.
Thì nơi nầy đã lạnh giữa tàn đêm.
Em luôn mộng mảnh nguyệt ghé qua thềm.
Để tình mình mặn nồng thêm năm tháng.
Cảm Nhận:
Văn Niêm Phạm.
-+++++++++++
Bích Yến Hoa Nguyên là một nữ thi sĩ yêu kiều diễm lệ ,tài sắc vẹn toàn.Cô có một tâm hồn thủy chung son sắt.Tình yêu và thơ của cô hòa quyện vào nhau để thăng hoa trong từng cảm xúc.cung bậc thơ ca.Chẳng hạn trong bài "HỒN ĐI LẠC" mà tôi giới thiệu hôm nay là một điển hình..Mời các bạn cùng tham khảo bài thơ nêu trên:
HỒN ĐI LẠC là một bài thơ 8 chữ được viết thành 6 khổ .Mỗi khổ 4 câu..
Nội dung là lời tâm sự của nàng cô phụ gửi cho người tình xa bày tỏ tâm trạng.của mình.
Anh có biết không hôm nay trời gió lặng.
Không có anh nên nỗi vắng đong đầy.
Mưa chiều buồn khe khẽ lá vàng bay.
Em ray rức quay hồn về bên ấy...
Chiều buồn ngồi một mình ngắm cảnh mưa rơi và lá vàng bay lã chã người cô phụ chạnh lòng cảm phận nhớ đến người yêu đang xa khơi ngoài vạn dặm.Nàng tỏ bày lời thơ hết sức nồng nàn thiết tha sâu đậm.
" cảnh gió lặn mưa tuôn lá vàng rơi ..."cũng giống cảnh nàng cố nén thương sầu mà dạ vẫn héo đau.
Nàng cô đơn vì lẻ bạn .Bởi thương nhớ mà trông chờ.Vì lo âu nên gửi lời nhắn nhủ....Niềm vui của nàng là mong sao người yêu thấu hiểu lòng mình nên thường ước mong được vun vén đắp bồi không để tình yêu phủ rêu mờ theo năm tháng cho dù có xa xôi. Lúc nào nàng cũng dành cho chàng quả tim nồng đang rực cháy.
Nàng nhắc lại trong những chiều xưa , khi thu về sang mùa đổi lá...những lúc đó không có chàng nàng cảm thấy cô đơn buồn thật nhiều và giận hờn chàng mọi thứ .
Đợi anh đến lửa tình yêu nồng cháy.
Nơi xa xôi chỉ có vậy anh yêu !.
Lá vàng rơi xào xạc nhớ mỗi chiều.
Em thổn thức đìu hiu buồn giận dỗi.
Quả đúng tình yêu là vậy.
Lời của bài hát mang tên "Biển nổi nhớ và em" cũng nói.,ca rằng.
"Biển xa cánh buồm một chút đã cô đơn.
Gió âm thầm không nói mà núi phải mòn.
Anh không phải là chiều mà nhuộm hồn em đến tím..."
Thế mới biết khi đã yêu nhau rồi mới biết ngày là cay đắng...
- Biết nhớ thương là không nguôi.
- Biết vì ai mà mong chờ .
- Cho nên ta nghe nàng nói :
Anh vắng xa để em sầu lạc lối...
Thiếu ánh trăng nên lá vội rơi tràn.
Anh đâu rồi em ôm cả nắng vàng.
Trăng âu yếm hay tình trăng phiêu bạt.
Lời cô phụ như tiếng tơ đồng chứa chan thương cảm khiến cho kẻ đang yêu hoặc tình yêu dang dở phải thương buồn.!.
Điểm đáng nói là nàng cô phụ đã vay mượn ngoại cảnh để hòa đồng , hoặc nhân hóa biểu tượng , làm rõ trạng thái cảm xúc nội tâm con người như: mây hờn, nắng xơ xác., mưa khóc, .tức tưởi. v.v...
Mây hờn gió để hồn em đi lạc.
Không có anh nắng xơ xác lặn rồi.
Trời như hiểu nên mưa khóc sụt sùi.
Mưa tức tưởi hay lòng tôi tan vỡ...
Thật là hay .!
Mây hờn gió để hồn tôi đi lạc.Phải chăng cô phụ ví tình nàng và chàng như gió với mây.? Nên cuộc tình nàng như gió bỡn mây, đùa bềnh bồng châu du khắp nẻo...rồi lạc bước sông hồ .Tình chàng đã đưa nàng đến thiên đàng hay rơi sa địa ngục khổ đau.!
Em gửi đến cả tình yêu trăn trở ...
Đợi anh về nhưng thấy sợ mưa ngâu.
Dãy sông ngân ai nỡ bắt nhịp cầu.
Tháng bảy qua hoa cau buồn trước cửa.
Nàng phân trần cùng chàng những trăn trở, đợi mong....lo lắng trách hờn và nói lên niềm hy vọng tương lai mơ ước.Đó là nỗi xót xa cay đắng muộn phiền chờ đợi. Sự lo sợ tình dở dang như Ngưu Lang Chức Nữ ...sợ thấy mưa ngâu. Vì hội ngộ tương phùng rồi cũng biệt ly như Chúc Nữ chàng Ngưu.
Trách sông ngân ai nỡ bắt cầu...Ai đã làm cho tình phân cách ?... Đàn Ô Thước bắt nhịp nối cho tình Ngưu còn tình cô phụ đọạn lìa thì ai là kẻ bắt cầu cho nàng qua bến hẹn.!
Tháng bảy đã qua , mùa hoa cau đã trổ ..ước hẹn sai lời ...Em nhìn hoa .cau trước cửa nhà đẫm lệ sầu.than.buông lời oán trách.
Dù tình yêu đang còn dang dở thế mà dạ mãi hoài mong . Cô phụ thôi thúc người yêu hãy mau quay về ... dù mai nầy không tròn duyên đẹp phận..Không chung sống bên nhau. Nhưng nếu anh còn nghĩ đến tình em thì mau quay về chốn cũ .Nơi đây giữa tàn đêm sẽ không còn lạnh nữa bởi mình đã chung đôi .Nàng hy vọng nối kết nửa mảnh nguyệt khuyết thành vầng trăng tỏ rạng qua thềm lồng chung thành một vần trăng sáng đẹp duyên ngời
Về anh nhé ! dù tình mình không tựa.
Thì nơi nầy đã lạnh giữa tàn đêm.
Em luôn mộng mảnh nguyệt ghé qua thềm.
Để tình mình mặn nồng thêm năm tháng.
Tóm lại :
"HỒN ĐI LẠC" là một bài thơ tuyệt vời...là một bản tình ca.Một phổ khúc nhạc.Lòi thơ êm ái nhẹ nhàng.Ngọt ngào tinh tế...sâu xa , lắng đọng.Trau chuốt nhịp nhàng âm điệu.
Bài thơ như gom tất cả chân tình gửi đến người
yêu .
Tôi xin chân tình cảm ơn tác giả và các bạn đã cùng tôi tham gia tìm hiểu.nội dung bài thơ nầy.
Sau cùng là phần cảm tác thêm của tôi cùng tác giả Giang Hoa - Bích Yến Nguyen.
Bài thơ hoa thắm sắc hồng.
Lời thơ nắng ấm sưởi lòng cố nhân.
Âm điệu nhạc khúc trỗi ngân.
Ý thơ ái đậm tràn ân nghĩa tình.
Cám ơn tất cả.....
.
TPHCM ngày 29/3/2017.
Phạm Văn Niêm .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét