Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017
THU SẦU TRÊN MẮT LỆ
Em về nhặt vội lá sầu rơi
Ở đó chiều thu úa rụng rồi !
Muổn hỏi vì sao buồn lạc lối
Hay là hồn vẽ nét chơi vơi
Ta gom hết sắc sầu rơi muộn
Lã chã giọt tình gợn mắt tôi
Trộn lẫn nỗi niềm theo những tháng
Hồn trăng vỡ vụn rớt bên đồi
Hứng giọt sương tràn gió lất lay
Trăng xưa vắng vẻ úa thu gầy
Vô hư theo gió lời tâm sự
Rơi khẽ chùng nào lá có hay
Máu lệ khô trào cạn ở tim
Đèn khuya hắt bóng mãi hoang tìm
Tịch liêu khói quyện hồn sao lạ
Bóng dáng xưa mờ bặt cánh chim
Em trộn lẫn tình theo khói lãng
Hồn sương lạc trốn mất đâu rồi
Chỉ nghe trong gió lời thương xót
Trải ánh trăng vàng dĩ vãng trôi
Ta uống hồn mình trong khát vọng
Uống tình sầu nhốt cả vào tim
Uống bầu thơ cạn dư âm cũ
Để giết hồn ta với nỗi niềm
Đêm lầm lụi con đường nghiệt ngã
Lặng lẽ cô đơn đổ bóng mờ
Vạt khói sương lòng sao buốt giá
Gom sầu tức tưởi nhốt vào thơ ...
22.04.2017
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét