Thứ Ba, 13 tháng 6, 2017
GIẤC ĐIỆP ...
Điệp giấc phù vân giữa cảnh đời
Băng lòng thấy quạnh nẻo trùng khơi
Về thăm cổ mộ mờ sương khói
Trở lại hàng dương trống ngõ đồi
Mộng tủi tiêu điều chân rẽ bước
Tâm buồn vắng vẻ lệ trào rơi
Hồn đau nặng trĩu sầu cô lẻ
Cảm nhớ người xưa dạ rã rời ...
08.06.2017
Thơ: Giang Hoa
*********
HỌA:
Khái Lê Đức
THĂM NÀNG
Thăm nàng giấc ngủ trọn muôn đời
Số phận an bài sóng biển khơi
Đượm nghĩa ân tình hương tỏa khói
Nồng nàn ngải thắm gió tìm nơi
Lòng đau Lệ chảy tâm sầu lẻ
Đứt ruột bờ mi dạ rối bời
Mãi nhớ thương em khi tuổi trẻ
Ngàn đau cổ mộ chẳng mong rời
Thơ: Lê Đức Khái
*********
HỌA:
Xuân Hưng
NGHĨA NẶNG TÌNH XƯA
Tình chia cắt nửa mộng tan rời
Nghĩ buổi ngày xưa lệ muốn rơi
Cõi tạm hai người không phủ lối
Trần gian một kẻ khuất sau đồi
Âm thầm bóng lẻ nhìn cây liễu
Lặng lẽ mình đơn ngó biển khơi
Nghĩa gửi hôm nào nay thấu nặng
Về thăm cổ mộ tiếc thương đời...
Thơ: Xuân Hưng
********
HỌA:
Trong Nghia Nguyen
NGƯỠNG MỘ
Rễ cây bao phủ đã bao đời
Khu cổ mát lành cứ thế khơi
Bướm lượn bên hương nơi cuối trảng
Ong vờn cạnh đoá ở bên đồi
Tạo thanh cảnh vật nền di tích
Khắc hoạ nên phần bậc đá rơi
Ai đến nơi này đều ngưỡng mộ
Ngắm nhìn thích mắt mãi không rời
Thơ: Nghia Trong Nguyen
*********
HỌA:
Thanh Thảo Tran
❤
TA MUỐN ...
Ta muốn lang thang giữa biển trời
Cho lòng thanh thản tựa trùng khơi
Tranh đua thế sự ôi ngao ngán
Bám đuổi công danh mệt rả rời
Lúc trẻ người lo tìm hạnh phúc
Khi già kẻ sợ sống đơn côi
Hỡi ơi ! Nhân thế sao mà chán
Lẩn quẩn lanh quanh hết một đời ..!
Thơ: Thanh Thao Tran
********
CẢM TÁC:
Bầu Trời Đêm
ĐỒI HOANG ...
Mộ cổ ngày xưa mãi quả đồi
Đêm về gió lạnh bởi mù sương
Miền hoang rẻ mối cây giăng lối
Trở lại sườn non trắng rã đời
Động thổ rừng thông ngày rước bước
Ta cầu vọng tiếng lệ sầu rơi
Hoàng hôn dịu giữ chiều đơn lẻ
Cảm thấy mồ yên thoáng giữa giời ...
Thơ: Bầu Trời Đêm
*********
HỌA:
Đỗ Chung
CỔ MỘ
Yên nghỉ ngàn năm ngắn ngủi đời
Nằm nghe sóng vỗ lộng xa khơi
Nghĩa trang nghi ngút mờ hương khói
Bia mộ hắt hiu lạnh núi đồi
Ảm đạm trời đông chân quạnh bước
Âu sầu đất lạnh giọt buồn rơi
Người về tịch mịch hồn đơn lẻ
Nghe tiếng chim kêu vọng rạc rời..!.
Thơ: CHUNG ĐỖ(8.6.2017)
*********
HỌA:
Bảo Bình
TÌNH MẸ
Mẹ hỡi từng đêm nhớ mãi lời
Ru con mẹ hát vọng trùng khơi
Mây vờn gió núi chiều buông tím
Cánh nhạn tung bay giữa cõi trời
Lắng đọng rời ru êm ái thoảng
Êm đềm tiếng sóng vỗ về lơi
Đời con bên mẹ luôn ấm áp
Mẹ đã vì con cả cuộc đời
Thơ: Bảo Bình
*********
HỌA:
Mạc Trọng Khánh
nđt-NV
PHỦ ĐỜI
Trùm lên mộ cổ khéo bao đời
Rễ bọc cây rừng cảnh vắng khơi
Kẻ thắp hương trầm say mộng khởi
Người dâng lễ vật tưởng mơ mời
Vì duyên thoải hẹn nên đòi mới
Bởi nghĩa vui chờ chẳng ngại rơi
Cuối biển rèn tâm cần vững đợi
Đầu sông luyện trí sẵn không rời...
MTK 8-6-2017
*********
HỌA:
Hung Do
ĐỜI THI ...
Phải chãng thi sỹ trên cõi đời
Trời đày phải sống để mà nuôi
Thương cho giấc điệp hoa muôn sãc
Tiếc lúc tỉnh mơ cảnh đơn côi
Lãng mạn như Mạch nguồn để sống
Say tình muôn nẻo phận cái tôi
Trãm nãm nuôi mộng tình hư ảo
Ngàn nỗi tương tư để ngậm ngùi
Thơ: Hung Do
*********
HỌA:
Hoài Xuân
ĐỪNG TIẾC
Buông lời hẹn ước mãi muôn đời
Biển có dâng trào mặc sóng khơi
Diệu ái thầm yêu mong quyện khói
Đẹp tình kín giữ nguyện hoa bồi
Sai cung rẽ phận đành quay bước
Lỗi phím duyên đừa lỡ giọt rơi
Chạnh vở mâm vàng ôm gối lẻ
Khuyên lòng trút bỏ lệ tuông rời
Thơ: Hoài Xuân
*********
HỌA:
Ngô Quang Hùng
ẢO MỘNG
Ngán ngẩm làm sao chuyện giữa đời
Ân tình lạc nẻo khuất ngàn khơi
Lời thương dạo ấy chìm sông biển
Nỗi hận ngày nao táng quả đồi
Mộng ảo nhầm ôm sầu mãi gánh
Duyên hờ lỡ vướng lệ còn rơi
Ngồi ôn kỷ niệm Người xưa hỡi
Buốt dạ từng đêm chẳng lê rời ???
8/6/2017- Thơ: Ngô Quang Hùng
*********
HỌA:
Trần Thành Công
VÔ ĐỀ
Phù vân hiện hữu giữa cảnh đời
Đâu cần vọng giá mãi ngàn khơi
Cổ mộ ghé thăm còn hương khói
Hàng dương dù vắng vẫn xanh đồi
Tự cảm đìu hiu nên rẽ bước
Thán tâm tủi phận lệ mới rơi
Bạn hữu cùng san sao cô lẻ
Người xưa dõi bước xóa rã rời...
Thơ: Trần Công Thành
*********
HỌA:
Mười Nguyễn Văn
THẬT KHÓ
Như ngôi sao nhỏ trên bầu trời
Hay chiếc thuyền con giữa biển khơi
Phước hạnh tu tề nên hướng tới
Lợi danh giành giật hãy xa rời
Kẻ không đạo đức đừng mong đợi
Người có lương tâm phải gọi mời
Những chuyện thế này đâu có mới
Nhưng mà thật khó ở trên đời...!
Thơ: Nguyễn Văn Mười
*********
HỌA:
Phuong Hoai Nam
--- VIẾNG MỘ --- :
Giấc ngủ ngàn thu ... cả cuộc đời
Thăm nàng viếng mộ ... cảnh buồn ơi
An bài số phận ... đành lòng hỡi
Bạc kiếp yêu thương ... dạ rối bời
Thắp nén hương thơm ... tâm nghĩ ngợi
Linh hồn có hiểu ... lệ tuôn rơi
Âm dương cách biệt ... tình duyên bởi
Đất lạnh nằm yên ... vĩnh viễn rời ... !.
( --- Phuong Hoài Nam --- 08/6/2017 --- ).
********
HỌA:
Tuan Nguyen
Họa
( cảm xúc cùng tác giả )
MÙA THU NHỚ NGƯỜI !
Kỷ niệm như đan chặt với đời
Đưa hồn miên viễn tận ngàn khơi
Tình treo nỗi nhớ bay muôn hướng
Nghĩa trói tim yêu lộng núi đồi
Số phận sao đành duyên ngã rẽ !
Tơ buồn đã buột kiếp hồng rơi !
Trời thu nhiễu nặng màu hiu quạnh
Thấy lá sa đưa dạ nhũn rời .
Thơ: Tuan Nguyen 8/6/2017
********
HỌA:
Diệu Hương
NGÀN THU
Giấc ngủ ngàn thu đã bao đời
Im lìm nấm mộ cổ nằm ngơi
Sương mờ khói lãng hương còn đọng
Gió tủi rừng hoang bãi đất đồi
Lễ hội xuân này vui nhảy nhót
Chiêng còng trống nọ đánh luồn lơi
Hồn như phảng phất tâm bừng khởi
Cảm nhận người xưa sẽ độ đời
Thơ: Diệu Hương
*********
HỌA:
Nguyễn Chiến
…. MỘ CỔ ….
Gốc cội trùm lên ở giữa đời
Thân cành phủ tán bọc ngàn khơi
Người dâng quạnh quẽ làn hương khói
Kẻ tiễn đìu hiu tận phía đồi
Ảm đạm chiều thu hồn lỡ bước
Âu sầu buổi hạ cõi buồn rơi
Nghìn năm ngõ mộng lòng đơn lẻ
Vạn tháng nằm mơ tủi rã rời …
09//06//17- Thơ: Nguyễn Chiến
*********
HỌA:
Trần Khanh
NHƯ CÁNH VẠC BAY
Cát bụi buồn thương tiễn biệt đời
Rừng xanh đã khép lối ra khơi
Tình yêu tìm thấy cơn mưa đọng
Thương dấu tàn theo giọt nắng đồi
Biển sáng xót xa con sóng quẫy
Đêm hồng não ruột giấc mơ rơi
Đường xa vạn dặm thiên thu đón
Như cánh vạc bay lặng lẽ rời...
Thơ: Trần Khanh
*********
HỌA:
Thanh Công
CHUNG THỦY
Thệ ước cùng nhau mãi trọn đời
Cho dù bể ái vượt trùng khơi
Trăm năm giử vẹn tình non nước
Suốt kiếp nào phai nghĩa đất trời
Chút phận tào khang luôn gắn bó
Vay lòng chung thủy lệ thôi rơi
Vợ chồng sum họp lầu son mới
Hạnh phúc trăm năm chẳng xa rời
Thơ: Thanh Công
*********
HỌA:
Nắng Phai Chiều Xưa
VÃNG CẢNH
Trần gian vãng cảnh lại bên đời
Rể bụi giăng đầy thấy não khơi
Đất lạnh tràn mây nằm lẻ cõi
Trời băng ngập gió trải chân đồi
Thương người phận tủi mi trào rớt
Nhớ kẻ duyên tàn lệ đẫm rơi
Cảm nỗi bao niềm nơi cố quận
Mồ hoang lá phủ mãi đâu rời
Thơ: Nắng Phai Chiều Xưa
*********
HỌA:
Tan Nguyen
....CHIỀU CÔN ĐẢO....
Hàng Dương tích sử,đã bao đời.
Chị Sáu anh hùng, giữa biển khơi.
Nấm mộ hoa tươi, tràn phủ khói.
Hy sinh,...xác trẻ,...dập bên đồì.
Ghi công liệt sỹ,ngời gương sáng.
Mãi nhớ...ơn người,...đẫm lệ rơi.
Côn Đảo,hoàng hôn,buồn rủ rượi.
Hồn thiêng,Đất Việt,vẫn không rời.
Tan Nguyen.pm.09/06/17.
*********
HỌA:
Luân Nguyễn
*****< GIẤC ĐIỆP>*****
Canh khuya mộng đẹp lặng xa đời
Bỗng thấy chông chênh giữa biển khơi
Cánh bướm chao nghiêng miền phủ khói
Thân ong vất vưởng góc treo đồi
Triền miên ảo vọng len chân bước
Dẫy dụa mơ mòng lã gót rơi
Nắng rọi bừng vui đà tỉnh mộng
Lòng ta ấm áp mộng xa rời…
(duykuannguyen 9/6/2017)
*********
HỌA:
Phi Anh
SẦU VƯƠNG GIẤC MỘNG
Giấc bướm bèo mây một cuộc đời
Nỗi buồn quạnh quẽ giữa dòng khơi
Lối mòn chốn cũ là duyên kiếp
Ngõ vắng quê xưa nhớ cuộc đời
Trông mảnh vườn kia hoa thắm rụng
Nhìn hàng cây nọ lá vàng rơi
Ngàn mai gió cuốn niềm đau đớn
Thấy cảnh tang thương bỗng rụng rời
Thơ: Phi Anh
**********
HỌA:
Thanh Binh Do
CHẲNG XA RỜI ..!🌴❤️❤️👬❤️❤️
❤️📚👬🖊❤️
" Hoà Thơ GIANG HOA"
❤️❤️
(Nhất. Vận)
👬
Dìu nhau đi nốt quảng đường đời !!!'
Mặc gió đại ngàn sóng biển khơi !!
Nhặt nắng chiều Thu ươm lá cội !
Hứng sương tối Hạ ủ trăng đồi !!
Kề vai thắm thiết ân tình gởi !
Sánh bước mơ màng
Cánh phượng rơi !!!
Nhớ thuở thệ nguyền nơi Miếu hỡi?!
Tình Duyên Đôi lứa chẳng xa rời !!!
🌷❤️🎀❤️🌷
📚👬🖊
🌏
08-6❤️2017
TBĐ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét