CHÉN SẦU ...
Tửu hận ly sầu ái rẽ đôi
Sầu nâng chén cạn nghĩa chia rồi
Thân ngà thể trạng niềm đau quá
Cảnh mộng tơ lòng nỗi uất phơi
Lại vẽ thuyền mơ vầng nguyệt úa
Hằn in dáng liễu nhịp tim bồi
Mây vờn phủ rạng nhòa sương tím
Lãng tử ôm buồn bóng hạc rơi ...
27.02.2016
Thơ: Giang Hoa
ĐỢI NGƯỜI XƯA ...
" Cô nhạn nhập quần - nđt "
Chân trời quạnh quẽ chỉ mình ta
Lặng lẽ người đi thuở xế tà
Mộng buổi hoàng hôn buồn quãng vắng
Qua ngày ánh nguyệt xõa trùng xa
Ngoài kia dẫu biết ai ngồi vịnh
Ngõ nọ còn nghe kẻ hát mà
Bỗng thấy thuyền xưa giờ trở lại
Hình như mặc tử đã quay về ...
27.02.2017
Thơ: Giang Hoa
BỘI ƯỚC ..
Vọng cảnh xa nhìn sóng vỗ trôi
Bờ kia dạ chết đã quên người
Con thuyền thuở trước đi biền biệt
Ngõ ái bao lần đổ rụng rơi
Dõi mắt trông hoài duyên trở lại
Còn tim khắc mãi kẻ quay rồi
Nên đành bội nghĩa đường ai bước
Có mộng yêu thì cũng lẻ thôi
26.02.2018
Thơ: Giang Hoa
SÔNG TÌNH
Nhìn trên đỉnh tháp vệt sương mờ
Nhịp vỗ sông tình nhả tiếng tơ
Tửu Nguyệt lầu dương tà bóng vỡ
Chùa Thiên Mụ sáng tỏ trăng chờ
Ngơ ngàng sĩ tử tìm câu ý
Lặng lẽ thi hào trổ sắc thơ
Gửi lại hương lòng gieo nỗi nhớ
Vần trao bến nghĩa dệt đôi bờ
08.10.2017
Thơ: Giang Hoa
BẾN TƯƠNG GIANG
Con đò trở lại bến Tương Giang
Vãng cảnh chiều đông khóc lá vàng
Loan Phụng rời đôi ngàn dặm nẻo
Uyên ương gãy cánh đoạn can tràng
Xa nhà quạnh quẽ hồn đau đáu
Lạnh ngõ đìu hiu khách lỡ làng
Bể cuộc trầm luân lòng quặn thắt
Lênh đênh sóng nước rẽ hai đàng
03.12.2017
Thơ: Giang Hoa
NỖI LÒNG
Con đò lướt nhẹ lững lờ trôi
Trở bến người đi lữ biệt rồi
Nhớ mỗi mùa trăng nhìn rạng đỏ
Qua thời tuổi mộng kết hồng bôi
Giờ đây đẫm cảnh mù sương khói
Thuở đó buồn thu quạnh ngõ đồi
Cảm nỗi ai sầu tim ngập úa
Ôm niềm viễn xứ lạnh hồn côi
13.10.2017
Thơ: Giang Hoa
TIẾNG RAO NỖI LÒNG ...
Ai gánh cả nỗi lòng rao bán
Để tuổi xuân mặn đắng bể sầu
Vần thơ tôi chuốt từng câu
Nay đành gửi hết qua cầu gió bay
Sương băng lạnh nguyệt gầy chưa tỏ
Rơi tim hồng trước ngõ vườn thơ
Giờ đây chữ ái hững hờ
Đắng lòng mong đợi mỏi chờ người qua
Câu thơ viết đượm đà sắc ngữ
Màu mực xanh từng chữ nét hoa
Dòng tâm sự dệt áng ngà
Ai đem rao bán thiết tha gọi mời
Như vôi vữa bạc phơi niềm khổ
Người quay lưng vội bỏ sầu dâng
Nhặt rơi phiến chữ ngỡ ngàng
Xin đừng rao bán lệ chan ướt tình ,
24.02.2017
Thơ: Giang Hoa
CHỞ TRĂNG ...
Ai chở ánh trăng vàng đi đổ
Áng bồng bềnh sóng vỗ loang bờ
Gió mơn dệt vẽ đường tơ
Đưa thuyền biển ái bơ vơ ngược dòng
Đêm tuyết rụng vàng bông se mượt
Sương loang mờ trải ướt trăng sao
Ánh vàng run rẩy khát khao
Mảnh rơi vụn vỡ mảnh vào hoang vu
Dạ nhàu nát vàng thu úa rũ
Trăng hoang tình trú ngụ đào mơ
Biển xanh hòa khúc nhạc thơ
Viễn sơn ly khách ngẩn ngơ dáng thuyền
Dưới đêm sáng mộng huyền sương ảo
Áng mây ngà lượn đảo thuyền yêu
Say lòng lãng tử mơ kiều
Vớt vầng nguyệt ảnh bồng phiêu giữa dòng ...
15.12.2016
Thơ: Giang Hoa
*********
HỌA:
Vang Xuan
GÁNH TRĂNG ...
Ai lỡ gánh trăng vàng hất đổ
Lổ loang sóng sánh cả đôi bờ
Con tằm ăn lá nhả tơ
Câu thơ lạc vận còn mơ xuôi dòng
Ai từng chuốt sáp ong mà mượt
Ai văng hoài sóng nước mờ sao
Bao năm lòng dạ khạ khát khao
Bao năm con tạo đẩy vào bến Vu
Đời mang tội biết đâu khôn rũ
Nghĩa nặng tình còn nói chẳng mơ
Mười năm duyên phận đợi chờ
Trăm năm một kiếp còn cơ lên thuyền
Nghe tiếng gọi loan truyền đã ảo
Ngờ sóng xô cánh én còn yêu
Ngổn ngang nhắm một khúc Kiều
Lệ hàng nước chảy bèo chiêu theo dòng.
Thơ: VÀNG XUÂN
**********
HỌA:
Nguyễn Chiến
BÓNG TRĂNG SÓNG NƯỚC
Ánh nguyệt trải lồng sương đã ĐỔ
Mộng mơ màng dẫn trổ hoang BỜ
Đan tình sóng lượn viền TƠ
Dòng trôi dệt mảnh trăng ngơ giữa DÒNG
Choàng sương phủ chều hong gió MƯỢT
Khói Loang vờn mây lướt trời SAO
Thuyền trăng nâng cánh tình KHAO
Sóng trao bọt nước sóng trào vi VU
Gửi vào cõi tràn khu để RŨ
Gió căng buồm vẫn trụ đường MƠ
Vươn tầm đảo những vần THƠ
Trùng dương vẫy cánh buồn trơ bóng THUYỀN
Trăng lóng lánh Trải miền hương ẢO
Nước lăn tăn gió đảo dòng YÊU
Hồn vương lữ khánh nàng KIỀU
Thầm nghe tiếng thở hồn siêu ngược DÒNG
Thơ: Nguyễn Chiến
***********
HỌA:
Tôn Tuấn
TRĂNG PHỦ
****************
Vục nước chuyển ánh vàng đem đổ ,
Níu vòng tay trăng đỗ lên bờ .
Mặc Tử rao bán trăng thơ ,
Thuyền ôm vầng nguyệt chơ vơ giữa dòng ... !
Hong suối tóc giữa sông cho mượt ,
Trăng loang cài bóng nước ngàn sao .
Chân sào lòng ước dạ khao ,
Mái chèo khua gió thổi ào vi vu !
Đôi bến nước sương mù ủ rũ ,
Đêm trên sông trăng ủ mộng mơ .
Trên lầu ai lẩy vần thơ ,
Để cho lữ khách thẩn thơ dưới thuyền !
Trăng lung linh sóng tuyền hư ảo ,
Giọng ca sầu chao đảo niềm yêu !
Rưng rưng lữ khách thương Kiều ,
Khoang thuyền nguyệt phủ liêu siêu ngược dòng ... !
Thơ: Tôn Tuấn .
**********
HỌA:
Cao Quang Sau
MÚC ÁNH TRĂNG VÀNG
Trách cô múc ánh vàng đem đổ
Một giải trăng loang lỗ mép bờ
Cô ơi nghẹn cả đường tơ
Khiến người thi sĩ bơ vơ theo dòng
Trăng run rẩy chi mong mà mượt
Loang loáng buồn ngại bước vì sao
Này cô có chút khát khao
Bức tranh thơ mộng nát nhàu hoang vu
Trăng hờn giận mặt cau úa rũ
Trách ai đời chẳng chút mộng mơ
Chiếc gàu xé nát vần thơ
Ào ào nước đổ lững lơ mạn thuyền
Còn đâu vệt sáng huyền hư ảo
Lãng tử buồn áo não thuyền yêu
Lâng lâng một khúc ca Kiều
Tiền Đường bóng nhỏ liêu xiêu giữa dòng ...
Thơ: Cao Quang Sau
***********
HỌA:
Bầu Trời Đêm
ÂM THOA SÓNG NGUYỆT ...
Một mình múc ánh loanh quanh đổ
Dọc theo con sóng mong lên bờ
Đưa tay em với trăng thừa
Âm thoa đêm sóng nguyệt vừa tay em
Đêm gió lùa đừng dối tóc em
Tình yêu dang dở níu trăng mành
Đưa tay em đổ rối bời
Trăng trôi con sóng cạn lời yêu thương...
Đong đầy một chút tình vấn
vương
Mình đêm bóng lỡ để ưu phiền...
Ánh vàng sóng sánh khát khao
Nặng ngiêng nỗi nhớ đêm trường tương tư..
Thơ: Bautroidem
**********
HỌA:
Lu Hà Dòng Thơ
Trăng Sầu Vạn Cổ
Cảm hứng từ thơ song thất lục bát của Giang Hoa: Chở Trăng…
Hàn Mạc Tử yêu hồn thơ song thất
Lục bát tình chan chứa mãi không thôi
Nàng Giang Hoa trái tim đập bồi hồi
Dòng lệ hải ôm vầng trăng mờ ảo
Nghe sóng vỗ kìa thuyền ai lảo đảo
Chở trăng về xao xuyến suốt đêm thâu
Chẳng hề chi sương thấm ướt mái đầu
Đàn hạc gọi Lu Hà ơi thức dậy!
Chàng cát sĩ chống tay chân lẩy bẩy
Giấc Nam Kha còn lưu luyến chưa phai
Mùi mật ong đàn kiến lửa trần ai
Thương kiếp phận duyên tình hồn công chúa
Buồn thổn thức ta làm quan thái thú
Một đêm thôi mà nhớ mãi không quên
Suối anh đào bóng dáng gái thuyền quyên
Đàn cá lội hôn bàn chân trắng nõn
Chim bạch yến bến giang đò chờ đón
Cái khuân vàng lóng lánh đáy sông sâu
Chị Hằng Nga rầu rĩ cuộc bể dâu
Trăng nóng lạnh sáng soi sầu vạn cổ…!
17.12.2016 - Lu Hà Dòng Thơ
*********
HỌA:
Dung Thach
VỌNG TRĂNG !
Trăng lên ,trăng xuống ,vọng vũ trụ ,
Ánh hường lớn rộng ,con nước xuôi .
Bờ vui nước lớn thuyền xuôi ngược ,
Lặng lẽ, ưu phiền ,nước kiềm thôi .
Diệu huyền trăng sáng ,lòng hưng phấn ,
Cảm nhận lâng lâng ,lắm yêu thương.
Trăng sao cây cỏ cùng muôn vật ,
Vạn vật xinh tươi quá mỹ miều ,.
Trăng gieo cảm hứng tình nhân thế ,
Con nước lớn ròng ,vạn vật vui .
Thơ: Dung thach.
**********
HỌA:
Quách Mạnh Từ
Anh đón đợi ánh trăng em đổ
Chứa đầy lòng để dệt tứ thơ
Trăm năm duyên nợ chẳng mờ
Thế nào rồi cũng cập bờ bến thương !
Thơ: Quách Mạnh Từ
**********
HỌA:
Hung Do
Trãng thôn vĩ dạ..
Vĩ dạ thôn thời trãng Hàn đổ
Bến buồn sâu đậm bóng thuyền mơ
Trở thành truyền thuyết vần Thơ
Ngàn nãm sau vẫn ngẩn ngơ nao lòng
Sương tràn ngập dòng sông mờ trắng
Liễu đôi bờ rủ bóng thầm mong
Nước trôi tình cũng theo dòng
Kiếp đời lam lũ bóng Hồng tha phương
Trãng riêng của Hương Giang vẫn thế
Một lời thề muôn thủa không phai
Vẫn trong trẻo nét u Hoài
Con thuyền chở nặng tình ai đi về
Trời thu thẩm về khuya trãng náu
Sóng chập chờn đau đáu thuyền qua
Thương Hoài phận một đời hoa
Mịt mờ bàng bạc bóng xưa trãng mờ ...
Thơ: Hung Do
**********
HỌA:
Nguyễn Duy Luân
Gửi Bichyen Bich Hoa Nguyên bài họa cùng đề
**** CHỞ TRĂNG ****
Gió chở trăng vàng mang đến đổ
Trên dòng sông lạnh vỗ xô bờ
Trăng ơi trăng dệt voan tơ
Khoác lên cô gái chơ vơ giữa dòng
Mảnh trăng rụng trên bờ cỏ mượt
Ta men theo bờ ướt đầy sao
Lòng em đầy ắp khát khao
Mảnh tình tan đưa ta vào đỉnh Vu
Lòng đã vậy tình thu trĩu rũ
Trăng cho ta dược ngụ trăng mơ
Trời xanh biển thắm hòa thơ
Hắt hiu trăng đợi ngất ngơ trăng thuyền
Liệu có phải mênh mông hư ảo
Ánh trăng vàng chao đảo thương yêu
Sóng xô như vọng dáng Kiều
hai hàng lệ ấm tình phiêu diêu dòng
(18/12/2016 duyluannguyen
**********
HỌA:
Tat Ha
VÔ ĐỀ
Đêm tĩnh mịch chở đi đâu vậy
Trăng ngọc ngà run rẩy hoang sơ
Rối lòng cung nguyệt đường tơ
Trên sông lặng lẽ đứng chờ cuội sang
Sao nỡ đổ trăng vàng xuân sắc
Tiếng tỳ bà cung mặc cung ai
Cung thương day dứt kéo dài
Cung buồn ai oan một hai canh chày
Đêm trầm mặc đọa đày thân xác
Khúc bi ai tan tác cõi mơ
Nẫu lòng rối ruột đường tơ
Trăng lên một thoáng lại mờ mây che
Đêm tĩnh mịch mùa hè khao khát
Sưởi ấm long một khúc hát ru
Trăng rằm vằng vặc giũa thu
trông về một dáng tương tư giữa dòng
Thơ: Tat Ha
*********
HỌA:
Nguyễn Văn Nhã
MƯA BĂNG...
Hôm qua thấy nói mưa sao băng
Lên thức suốt đêm để ngắm hằng
Khốn nỗi mâuy mờ sao thấy được
Đành ngồi một chỗ để theo răng
Nào đâu có thây mưa rơi băng
Vệt tối loang dần phủ kín mít hằng
Phải mải mê tìm về mọi ngả
Long đong chẳng bóng hạt mưa bắng
Bầu xanh khoảng núi cao vời tận
Lượn gió trời xa vẫn rú gầm
Những áng mây bay vê khoảng vắng
Cho ngàn ước muốn cứ gào trăng
Chừng mưa vẫn đơi ngảu tao ngộ
Khắp chốn cùng nơi đẹp áng mây
Phủ kín mà xanh reong lạnh giá
Naod ao có rõ tận mưa băng...
21.12.2016
Thơ: Nguyễn Văn Nhã
*********
LỜI BÌNH :
CHỞ TRĂNG.
Của Giang Hoa.
" Trăng nóng lạnh soi sầu vạn cổ.
Sao trần gian rầm rộ bán trăng.
Than ôi ...duyên phận cô Hằng.
Cảm thương chú Cuội cầm bằng ra sao !?..."
CHỞ TRĂNG.
Thuyền tình của Giang Hoa Bích Yến đi trên biển ái ngược dòng vào một đêm có gió mơn man thổi nhẹ gợi khúc tơ sầu.Đêm ấy, trên cao trăng vàng tỏa sáng chiếu xuống mặt sông.Bóng trăng bồng bềnh trên sóng nước .Từng cơn gió thoảng nhẹ...sóng làm vỡ bể ánh trăng.Mảnh nguyệt vỡ vụn lan dần vào tận bãi bờ xa...
Khoan thuyền tràn đầy ấp ánh trăng khiến người du thuyền tưởng chừng như đang chở cẫ ánh trăng mang đi đổ xuống...
Ai chở ánh trăng vàng đi đổ.
Ánh bồng bềnh sóng vỗ loang bờ.
Gió mơn dệt vẽ đường tơ.
Đưa thuyền biển ái bơ vơ ngược dòng.
Mảnh trăng vỡ vụn...loang khắp mặt nước nhấp nhô như run rẩy lan dần đến tâm hồn thi sĩ hòa với cảnh sương rơi tuyết rụng khơi động cảm xúc khát khao....niềm thương nổi nhớ khi chợt nhìn sự bể nát của ánh trăng.như mảnh tình tan nát trong cảnh hoang lạnh của đêm trăng. Một đêm sương tuyết vô cùng buồn bã..Nhưng cũng tuyệt vời thơ mộng..
Vì:
Sương loang mờ trải ướt trăng sao.
Và,:
Đêm tuyết rụng vàng bông se mượt.
Sương loan mờ hay mắt mình đẫm lệ.?
Một vay mượn màu sắc tượng hình chứa ý thật hay: "Tuyết rụng vàng bông se mượt"
Cả đoạn 4 câu hay vô cùng.!
Đêm tuyết lạnh vàng bông se mượt
Sóng loang bờ trải ướt trăng sao.
Ánh vàng run rẩy khát khao.
Mãnh rơi vụn vỡ mảnh vào hoang vu.
Nhìn núi xa ..vọng ngóng khách ly hương ngẩn ngơ thờ thẩn dạ....kia là biển xanh sóng rì rào đang trỗi khúc nhạc tơ lòng .Trăng mờ ảo đêm hoang vắng gợi lòng hoang hoải.Tình yêu lưu giữ ở lòng đã như cây mùa thu úa lá.Lòng thi nhân chồng chất trĩu sầu..vì mỏi mòn mơ ước ngày biển xanh hòa khúc nhạc.Đợi khách ly xa về tái ngộ nhìn lại dung nhan của người mình yêu dấu .
Dạ nhàu nát vàng thu úa rũ.
Trăng mơn tình trú ngụ đào. ..mơ.
Biển xanh hòa khúc nhạc thơ.
Viễn sơn ly khách ngẩn ngơ dáng thuyền.
Tác giả nhu lưu luyến ánh trăng vàng bể vỡ .Muốn vớt lại mảnh trăng xưa có lời thệ hẹn..Muốn tim lại thuở hoa mộng trăng tròn.Không muốn ly rời kỉ niệm yêu thương...luyến lưu hạnh phúc buổi đầu .Nhưng đêm nay ánh nguyệt bồng phiêu trên sóng nước không thể vớt được và hình ảnh người viễn khách vẫn trên bước phiêu bồng theo dòng định mệnh như bóng trăng loang vỡ không thể kéo níu quay về..Tác giả ví lòng mình như chàng Kim Trọng mơ ước tái ngộ nàng Kiều.
..
Dưới đêm sáng mộng huyền sương ảo.
Áng mây ngà lượn đảo thuyền yêu.
Say lòng lãng tử mơ Kiều.
Vớt vầng nguyệt ảnh bồng.phiêu giữa dòng...
Viết đến đây tôi chợt nhớ câu ca dao bất hủ ở lòng mình.
""Hỡi cô tác nước bên đàng.
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi "
Một ánh trăng Vàng ....
Một vầng trăng thề hẹn....
Một tám chân tình....thế mà có người đem trăng đi bán đổ...Quả vô cùng chua xót đớn đau..phải chăng họ cũng đau lòng nát ruột ,?!.....
Thơ Bích Yến Nguyễn tuyệt vời vô cùng cảm xúc đối với tôi.
Phạm Văn Niêm 15/12/2016.
,,,(tại TPHCM)
CẢNH KHÔNG LỜI ...
Hoài ghi kỷ niệm giữa hai người
Nghĩa khắc châu trần lệ chảy rơi
Lãng tử thân sầu sau bức họa
Vầng trăng mảnh rụng phía khung trời
Đêm vàng võ dạ nhìn sao ẩn
Nẻo quạnh hiu hồn ngỡ tuyết phơi
Vẽ tím con đường giăng ảo mộng
Chìm theo sắc lụa cảnh không lời ...
22.02.2017
Thơ: Giang Hoa
CÔ ĐỘC ..
Hồn hư ảo đêm trăng trầm lắng.
Đêm càng khuya lạnh vắng sương mù
Nghe như gió quyện hồn thu
Đan vào ái mộng lời ru ngọt ngào
Trăng nửa mảnh khuất vào hư ảo
Mây gối trăng lảo đảo ôm sầu
Nỗi lòng khắc khoải niềm đau
Hằng ôm bóng nguyệt bạc đầu bên song
Mảnh trăng rụng cõi lòng tan nát
Hồn chơ vơ đắng chát men nồng
Mây còn ẩn khuất tầng không
Không gian lạnh buốt héo lòng thi nhân
Đêm lặng lẽ bóng trần cô độc
Nâng chén quỳnh thể ngọc đắng cay
Câu thơ đẫm lệ chan đầy
Lạc dòng khúc uẩn dạ nầy xót xa ...
21.02.2016
Thơ: Giang Hoa
CỤ ĐỒ ĐẦU XUÂN
Vào niên rộn rã ngắm ông Đồ
Thủy động sân đình vãng mấy cô
Vọng cảnh thầy gieo nhiều ngữ ý
Về thôn gió đảo tận bên mồ
Trên đồi lãng tử say lòng bước
Dưới bãi văn hào trải mộng tô
Mãi dạo cùng ai trào cảm xúc
Nhìn xuân khởi sắc rực sông hồ
21.02.2018
Thơ: Giang Hoa
XUÂN VỀ
Rộn rã xuân về cả nước vui
Nhà ai pháo nổ dậy vang trời
Sân ngoài nắng rực loang trùng nẻo
Phía ngõ mai vàng trải mọi nơi
Gửi mẹ thêm già tâm sáng rỡ
Còn ông tặng trẻ sắc tươi ngời
Quây quần đối ẩm chờ khai ngữ
Khảm nghĩa say lời dệt bút khơi
15,02,2018
Thơ: Giang Hoa
XUÂN XA NHÀ
Đã mấy xuân rồi chẳng được khuây
Nàng mai nở muộn úa thân gầy
Sương tràn phủ lối cành khô rụng
Gió thổi rung trời cõi lạnh vây
Khổ nỗi nhìn ai đoàn tụ nhớ
Buồn tâm thấy họ cảnh tương vầy
Xa nhà mỗi tết lòng hoang hoải
Lữ thứ bao giờ trở lại đây
21.02.2018
Thơ: Giang Hoa
HUẾ MỘC MẠC SE SẮT LÒNG
Quay về thăm Huế nhớ ngày xưa
Tím mộng mơ tà áo thẹn lùa
Vẫn thế cô thôn màu sắc nhớ
Chôn lòng đứng lặng tím chiều mưa
Huế mộc mạc đơn sơ rất lạ
Để hồn ai lẫn thẫn mơ về
Nơi thôn Vĩ Dạ người bên nớ
Nhớ tiếng hò ai vọng phía tê
Một thời để tím rơi vào mắt
Ơi Huế hoài chi đến dại khờ
Sắc tím lẫn vào tôi cụm nhớ
Gom vào lòng cả giấc xưa mơ
Nhớ tiếng mưa lê thê thuở ấy
Con đường dài vắng lặng dòng thưa
Khép trang vở ướt loang đầy vết
Nhớ lắm bao lần kỉ niệm xưa
Rời gót nhỏ em về ngõ nớ
Để tôi thẫn thờ dệt bến thơ
Dòng sông chở chiếc đò đi mãi
Cánh lục bình trôi dạt phía mô
Nhìn bến cũ sông chiều nắng vỡ
Hỏi con đò đã mấy lần qua
Ngã tay chèo giọng hò ai oán
Bóng nhạn ngày xưa tím nhạt nhòa
19.02.2018
Thơ: Giang Hoa
TIẾNG ĐÀN THẬP LỤC
Ai đàn thập lục tiếng hư vô
Thả điệu du dương quá hững hờ
Mộng khóc trôi theo làn lửa ái
Tình buồn cũng chết giữa dòng thơ
Còn chăng trái chín mùa xưa rụng
Có phải hồn say tiết lạnh chờ
Nhịp lỡ trầm tư bên áng ngự
Buông sầu đốt cháy cả rèm tơ
19.02.2018
Thơ: Giang Hoa
BÀ NÀ HILLS ...
Lạc ngõ vườn hoa Cẩm Tú Cầu
Non triền sỏi đá lặn đường sâu
Trèo lên bữa sáng mù sương ảo
Trở ngược chiều đêm khói lãng sầu
Giữa cảnh bồng lai trời lượn tuyết
Bên đồi chốn động biển mờ châu
Tầng cao dạo mãi chân mòn vết
Mỏi mệt khờ ngây đã thấy rầu !
30.12.2016
Thơ: Giang Hoa
CÁNH ÉN MÙA XUÂN ...
Én lượn xuân say nhạn trắng đồng
Sương gầy trải hạt lúa tròn bông
Nghiêng che nón lá cô thôn nữ
Dáng nhỏ thon thon đượm má hồng
Mặc khách say nhìn mơ gấm trải
Bầu trời chim hót lượn cành cong
Say sưa én gọi chim rời tổ
Bóng đổ hồn se nhớ bạn lòng
Lúa hương thoang thoảng đượm sen nồng
Vẫy gọi hoa hồn thức tỉnh đông
Cảnh mộng non tình xuân liễu sắc
Xao lòng quân tử buổi chiều đông
Chạnh nhớ quê nhà luôn thổn thức
Quay tìm kỷ niệm quạnh hồn trông
Chiều xuân dạo bước lòng xao xuyến
Cảm sắc tình hoang ngắm cảnh bồng ....
17.02.2016
Thơ: Giang Hoa
BỨC HỌA ĐẦU XUÂN ...
Tôi họa núi sông hình chữ SCánh cò bay lượn dệt trời xanhĐàn chim ríu rít trên cànhHồn mơ từng nét có anh bên đời
Tôi vẽ sáng bầu trời lóng lánhRồi họa tôi dưới ánh trăng vàngCó thêm khúc nhạc ngân vangRồi tôi vẽ sắc hoa đăng bảy màu
Trong bức họa trầm sâu nét bútCon đường bằng ngõ cụt quanh coMột đàn chim nhỏ líu lo Lại thêm đoạn khúc câu hò ngân nga
Tôi nhuộm cả sắc ngà hoa nắngĐể vẽ lên buổi sáng đầu xuânKhắc tên những lúc buâng khuângNhìn qua bức họa bần thần nhớ quê
Nghe sóng vỗ tràn về thức tỉnhCảnh đường quê tĩnh mịch hoang lòngVén lên bức vẽ đường congTrăng khuya vằng vặc sáng lồng pha lê ... 17.02.2017 Thơ: Giang Hoa
HỒN XUÂN
Chạm khẽ vào tim thấy cả điều
Em còn nhỏ bé dạ thì kiêu
Ngày thơ giễu cợt bao tình ý
Một thuở hoài say những cánh diều
Lẫn dại khờ mơ nhiều cảnh ái
Nhìn tơ tưởng ước vẹn đường yêu
Nhưng rồi giã biệt từ ly ấy
Để lại hồn xuân chết ngõ chiều
16.02.2018
Thơ: Giang Hoa
NHỚ SÔNG QUÊ
Mơ về thuở con đường xưa cũ
Tuổi học trò tư lự hồn nhiên
Nét đoan trang rất dịu hiền
Rời trường lớp rẽ đường duyên vào đời
Qua xứ lạ chơi vơi bóng lẻ
Thân đơn côi biết rẽ về đâu
Canh dài lệ chảy từng thâu
Hồn hiu quạnh với nỗi sầu biệt ly
Xa dẫu biết phân kỳ khổ sở
Kiếp thân tằm đã lỡ đường tơ
Duyên nhòa nhạt sắc úa mờ
Thời gian giết chết tuổi thơ ngày nào
Đêm thổn thức nghe xao lòng quá
Vẫn biết rằng nghiệt ngã trăm điều
Mơ về cố quận cô liêu
Nhớ con đò nhớ sông chiều ngày xưa
Nhớ bến đỗ hàng dừa trước ngõ
Nhớ tiếng ve phượng đỏ sân trường
Ôi sao nhớ đến vấn vương
Mong ngày trở lại bến tương quê nhà
16.02.2018
Thơ: Giang Hoa
THUỞ ẤY ..
Cây bàng đỏ lá dựa tường rêu
Dõi bóng cò bay đậu cửa lều
Rặng liễu nghiêng đồi cây trở úa
Con thuyền tạo dáng biển vờ yêu
Mùa đông giữa tháng Chim về tổ
Cảnh hạ chiều xưa nhớ lão Tiều
Lãng tử ngơ nhìn qua dốc đợi
Con đường thuở ấy ngõ đìu hiu ...
16.02.2017
Thơ: Giang Hoa
XUÂN XẾ CHIỀU
Xuân hờ hững là xuân thứ mấy
Tháng ngày dài tư lự bước qua
Thời gian nay đã xế tà
Vần thơ nét chữ úa ngà từng thâu
Nhòa gối lệ - lệ sầu năm tháng
Hồn ngơ ngẩn dĩ vãng dần trôi
Đếm từng nét chữ rụng rơi
Bỗng dưng kỷ niệm xa xôi trở về
Ngỡ ngàng thoáng môi kề bên nguyệt
Nhìn mảnh trăng đã khuyết lưỡi liềm
Ẩn trong điểm xuyết tận niềm
Ngỡ ngàng quyện cả vào tim vỡ tràn
Đêm mộng mị võ vàng chờ đợi
Kể cho nhau dẫu vạn trùng xa
Mài mòn năm tháng tuổi già
Ngỡ ngàng dấu cũ nhạt nhòa trong tâm
Lòng hoang hoải bao năm lữ thứ
Hình bóng ai mãi ngự hằn sâu
Nhớ về cố quận nát nhàu
Bao đêm hư lệ - lệ châu đổ dài
13.02.2018
Thơ: Giang Hoa
NGHINH CHÀO MẬU TUẤT
Mở ngõ nghinh chào Mậu Tuất sang
Ngoài sân nắng ửng rộ mai vàng
Trong nhà vũ khúc mừng xuân khởi
Xóm hẻm Lân Rồng trỗi nhịp vang
Đã thấy hương tràn thơm mọi nẻo
Còn nghe pháo nổ rộn thôn làng
Niên về trổ lộc tài danh đức
Trẻ kính ông bà thọ viễn khang
16.02.2018
Thơ: Giang Hoa
ĐÓN GIAO THỪA
Vào niên đã điểm phút giao thừaLễ vật hương trà cổ mứt dưaTrước ngõ mai đào đang trổ vộiNgoài sân quả trái cũng xoay vừaVui nhà lũ trẻ bày mâm tiệcVãng bóng ông bà kể chuyện xưaCả nước mừng xuân người rộn rãVào niên trống điểm đợi giao thừa 15.02.2018 Thơ: Giang Hoa
HƯƠNG XUÂN ..
Nắng khởi sắc vờn qua kẻ lá
Xuân tha thướt óng ả kiêu sa
Mây đan uyển chuyển ngọc ngà
Liễu nghiêng trước gió la đà ghẹo xuân
Xuân còn ẩn dưới làn sương tuyết
Nắng phiêu du đợi nguyệt về say
Đào mơ nở lộc sum vầy
Chờ trong ấm áp huệ mai ngập tràn
Xuân lồng sắc phủ ngang nhành liễu
Đóa hoa tình chế giễu hạc hồng
Trúc quỳnh tỏa nụ bên song
Hương yêu nét đượm mặn nồng hoài miên
Chiều buông đổ ngả nghiêng cùng gió
Hạc vén mây trăng ló bên thềm
Hoa đại ngàn tỏa hương đêm
Mây hôn dáng nguyệṭ êm đềm giấc xuân
15.02.2018
Thơ: Giang Hoa
SAY SẦU ...
Giọt sầu giọt đắng giọt cay
Tâm sầu sẵn có ta say cuộc tình
Rượu đâu uống cạn so bình
Để cho quên hết mối tình trớ trêu !
Đâu rồi ? người hỡi ! tôi yêu ...
Càng say ta lại càng yêu nhớ người !
Trong cơn hoang dại ta cười
Lắc lư chén rượu giao bôi say cuồng
02.09.2017
Thơ: Giang Hoa