Thứ Tư, 7 tháng 2, 2018









VŨ KHÚC NGHÊ THƯỜNG

Lặng lẽ nhìn xuân se thắt lòng
Trăng sầu nửa mảnh tựa rèm trông
Nào hay gió bạt trời cao quá
Có biết ai còn chạnh nhớ không

Tửu cạn sầu rơi cùng chén ngọc
Xuân thời héo muộn bóng lẻ loi
Đàn xưa văng vẳng tuôn dòng lệ
Khúc đoản so dây nửa phận đời

Tiếng nhặt khoan uống sầu chi lệ
Tỳ bà rót nhạc khúc hoang vu
Vần thơ gói gọn bên thềm cũ
Để mặc trăng tàn héo điệu ru

Đoạn canh trường khúc hận lệ nhòa
Lầu phụng hoàng giấc mộng súy ca
Suối nhạc gieo từng cung vũ khúc
Nghê thường vọng vẳng nốt tình thoa     
                  07.02.2016
               Thơ: Giang Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét