Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018






BÌNH THƠ:
Phạm Văn ( Niêm)
Tác phẩm: TRỜI ĐÀ LẠT.
Tác giả: Giang Hoa.

Tôi về Đà Lạt một chiều mưa.
Trắng xóa sương mù vạt nắng thưa.
Phố núi mưa tuôn vàng xứ lạnh.
Dường lên dốc đá rẽ phố xưa.

Chiếc lá rơi buồn qua góc phố.
Mịt mù khói lãng dưới chiều mưa.
Cao nguyên lạnh lẽo cà phê đắng
Tiếng nhạc hoang buồn buổi xế trưa.

Trở lại triền non gió phủ mờ.
Sim rừng trổ tím một thời mơ.
Đường xưa cảnh cũ người không thấy. 
Nhặt cánh hoa rơi chết thẫn thờ.

16/6/2018.
Thơ : Giang Hoa..

-------------------------

Những chiếc lá rơi chao đảo trên đường., sương mù lan tràn mờ mịt tỏa...Cao nguyên núi đồi lạnh lẽo, bên tách cà phê  vị đắng...tiếng nhạc buồn hoang hoải từ góc phố vọng lại....tất cả được nhà thơ nữ sĩ đa tài Giang Hoa Bích Yến Nguyễn ghi lại thành một bức tranh ảm đạm sầu buồn cho một thành Phố mà tự lâu nay nổi tiếng thơ mộng tuyệt vời. Đó là Đà Lạt.!.

Tôi về Đà Lạt một chiều mưa.
Trắng xóa sương mù vạt nắng thưa.
Phố núi mưa tuôn vàng xứ lạnh.
Đường lên dốc đá rẽ phố xưa.

Cơn mưa chiều bay lất phất hòa trộn với sương mù  như khói đang bãng lãng vây phủ trên núi đồi.Gió thổi hắt hiu mang theo cái lạnh se lòng. Thành phố chìm trong khói phủ trầm tịnh làm xao động hồn lữ khách ngày trở lại chốn xưa.
Vài chiếc lá bị gió lùa qua góc phố, chao đảo rồi rơi bên vỉa hè .Mưa chưa tạnh hột. Đồi núi còn âm u huyền ảo khói mù.Cao nguyên đã lạnh càng lạnh thêm.Ngoại cảnh gợi nội tâm bộc phát niềm riêng.,khi mà tiếng nhạc du dương với những khúc ca buồn hoang hoải từ phố thị vọng vẳng trong buổi chiều mưa.khiến chạnh lòng lữ khách.Ly cà phê vị đắng lại càng thêm.Tác giả tâm sự:

Chiếc lá rơi buồn qua góc phố.
Mịt mù khói lãng dưới chiều mua.
Cao nguyên lạnh lẽo cà phê đắng.
Tiếng nhạc hoang buồn cảnh xế trưa.

Đúng là " cảnh đã đeo sầu...Người buồn trước cảnh nát nhàu  con tim".
Cho nên cà phê thêm vị đắng.Tiêng nhạc như mang âm điệu hoang buồn là phải lẽ rồi.

Đà Lạt...là một thành phố hoa rực màu sắc nét..Một nơi lý tưởng cho du khách vào hè.Thành phố sương mù vì quanh năm thiếu nắng.,,( luôn mưa tuôn vàng xứ lạnh như lời tác giả nói). Nắng rất nhẹ.Thành phố lúc nào cũng chìm đắm trong màn sương khói phủ..Âm u ảo huyền như cảnh non tiên thạch động.và biến dạng trong những ngày mưa dầm hay bão lũ.Cho nên tác giả cảm nhận thắm đậm với nỗi buồn âm u hoang vắng trong buổi trở về.Người yêu thương không thấy.chỉ có gió rét, sương mù cho dù nàng đang đứng trước  cánh rừng sim ngập tràn hoa tim vỡ.Niềm vui không còn.còn chăng những kí ức không phai mờ đã khắc đậm ở trong tim.
Cố nhân xa rời ...khung trời kỉ niệm đầy ấp yêu thương.Thành phố mộng mơ ngày nào vẫn trải hồng sắc tím hoa sim và nàng nhặt một cánh hoa lên tay đứng ngắm thẩn thờ buồn bã...
Hoa roi tơi tả như mảnh tình tan vỡ.chết lặng thẩn thờ.,!

Trở lại triền non khói phủ mờ.
Sim rừng trổ tím một thời mơ.
Đường xưa cảnh cũ người không thấy.
Nhặt cánh hoa rơi chết thẩn thờ.

Chuyện màu tím hoa sim giờ chỉ còn là kí ức...là kỉ niệm sao lại không bùi ngùi chua xót chứ?.
Bài thơ tả cảnh Đà Lạt chiều mưa và bày tỏ tâm trạng nỗi lòng mình tác giả nhà thơ Giáng Hoa rất tuyệt vời ,lời thơ súc tích , tứ thơ sâu lăng gợi  xúc cảm người đọc .Một hoài niệm khó phai mờ và lãng quên trong tâm hồn tác giả.
Xin chân thanh cảm ơn Giang Hoa  Bích Yến 
Cống hiên cho độc giả chia sẻ những rung động chân tình.

Thành Phố Tra vinh...19/6/2018.

Phạm Văn ( Niêm).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét