Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2018







NGẪM SỰ ĐỜI 
    
Ngược bước sang bờ thả lưỡi câu 
Ngồi thơ thẩn mộng bóng nghiêng cầu
Mơ đầy giấc điệp như bừng tỉnh
Rối cả tơ lòng bỗng giận sâu 
Cá giỡn đang đùa trăng đổ rụng
Người đi mải miết lệ giăng sầu
Con đường hải lý muôn ngàn dặm
Biệt cảnh lâu rồi biết rẽ đâu
                  08.06.2018
              Thơ: Giang Hoa

**********

HỌA:
Trần Khanh

HẬN

Hận thế gian này tội bởi câu 
Người vui hạnh phúc kẻ mong cầu
Đàn ngân biển nhớ chờ trông cạn
Sáo réo sông tình lắng đọng sâu 
Uất nghẹn đau lòng ngây ngất úa
Buồn thương nát dạ ngẩn ngơ sầu
Chia lìa một phút ngàn năm giận 
Tại bởi ông trời tận đến đâu.
Thơ: Trần Khanh

**********

HỌA:
Đoàn Mạnh Hùng

BIẾT ĐÂU

Hải Thượng đang ngồi thả lưỡi câu
Hôm nay nguyện sẽ đứng hàng đầu
Cong cần giật mãi mà không hết
Kiếm được bao nhiêu cả chuỗi sâu
Thả thính mồi ngon cho lũ cá
Tay nghề số một cũng thần sầu
Thôi rồi có lúc chẳng buồn nữa
Giã biệt thời gian đã biết đâu.
Thơ:  Đoàn Mạnh Hùng

**********

HỌA:
Hongnhung Nhung

THƯ GIẢN

Dưới gốc cây già đợi cắm câu
Du dương gió mát chẳng lo sầu
Tâm tư thư thái hồn thong thả
Chợt thấy cây ghì.....cá cắn câu
Mắt sáng mừng vui vì cá vướng
Lưỡi câu cặp mé dưới chân cầu
Hôm nay số đỏ ngày mong tốt
Có lẽ trời cho.......chẳng đợi lâu
Thơ: Hongnhung Nhung 
8/6/2018

*********

HỌA:
Võ Hoài Giang

+++ SẼ VỀ ĐÂU?  +++

Quên đời lão Vọng thả cần câu
Cá vẫn vòng quanh ở dạ cầu
Vận nước suy đồi do lũ cẩu
Muôn nhà vỡ mộng bởi loài sâu
Buồn cho thế sự lòng đau nẫu
Khóc lặng đường nhân ảo não sầu
Đợi mãi đêm mờ sao Bắc Đẩu
U hoài tổ quốc sẽ về đâu?
Thơ: Võ Hoài Giang

**********

HỌA:
Dương Đinh

NGẪM SỰ ĐỜI

Đoan trường thấu ngẫu định ngồi câu
Mộng ước từ đây cố thỉnh cầu
Giấc điệp song hành bao rộn rã
Mơ tình sánh bước đỗi nồng sâu
Hoa xuân nở rộ nơi vườn cảnh
Cội ái tàn hoang chốn lệ sầu
Mải miết thơ hồng quên tất cả
Điêu tàn sắc thái ngả về đâu
Thơ:    Đinh Quang Dương 8/6/2018

***********

HỌA:
Nguyễn Chiến

CẦN CÂU VÀ CON CÁ

Như dường lão bá thả cần câu 
Phía chỗ dòng sông nước ngập cầu 
Ngõ ấy phao chìm loang lổ đục
Bên kìa sóng vỗ lượn lờ sâu 
Mồi thơm khó nhả tay rời rụng 
Cá nhỏ đành buông cõi lại sầu 
Ngẫm cái duyên đời sao phải chịu 
Mơ về cõi phật hỏi từ  đâu 
Thơ: Nguyễn Chiến

**********

HỌA:
Vũ Sĩ Lâm

NGẪM SỰ ĐỜI 

Phục ông Lã Vọng suốt ngày câu
Vận nước rối ren - một nguyện cầu
Nuôi chí anh hùng tung biển cả
Kìm tân tăm cá lặn sông sâu
Chờ thời chưa đến lòng thanh thản
Đợi thế chửa hồi dạ dấu sầu
Tóc bạc da mồi mà chẳng nản
Tin ngày cứu nước chẳng xa đâu
Thơ: Vũ Sĩ Lâm

**********

HỌA:
Huong Song Bui

THỬ VẬN 

Thăng trầm ngẫm lại cất cần câu
Cấm lưỡi mồi không cũng chẳng cầu 
Nhắc kẻ quên đời mau thức tỉnh 
Khuyên người thấu cảnh đã chìm sâu 
Nhìn chân thế cuộc như sao rụng 
Ngoảnh mặt công danh khỏi lụy sầu 
Quá nữa phong trần đi mấy dặm 
Đi mòn đá cứng phải về đâu 
08/06/2018  
Thơ: Song Hương Bùi

**********

CẢM TÁC: 1
Ngũ Nguyễn Hồ

NGHĨ SỰ ĐỜI

Ta đến bờ sông đặt lưỡi câu 
Ngồi mơ ngày đẹp cá ăn câu 
Cá thấy mồi ngon đớp không nghĩ 
Mang cả mồi ngon chạy biệt tăm 

Gió mát trăng thanh cá vẫy vùng 
Anh đi mãi miết lệ em sầu 
Vượt biển trùng khỏi muôn hải lý 
Bây giờ chẳng biết anh ở đâu 
8/6/2018*
Thơ: Nguyễn Ngũ Hồ

**********

HỌA:
Vu Hai

VỀ ĐÂU...?

Ngỡ tưởng yên dòng vội đặt câu 
Nào hay sóng nước động chân cầu 
Rì rào gió thổi hoang chiều mộng 
Giấc điệp mơ màng vỡ đáy sâu
Cá giỡn nô đùa vờn bóng nguyệt 
Người đi khuất nẻo biệt giang đầu 
Xa xôi vạn lý đường muôn dặm 
Mỏi bước phong trần lối rẽ đâu..?
08/06/thovuhai

**********

HỌA:
Hoa Chu Van

NGHĨ SUY

Chẳng ngủ ngồi đây ngẫm nghĩ câu
Đời ta vất vả vẫn mưu cầu
An toàn cuộc sống không cần đấu
Phấn khởi bình yên để được lâu
Tổ quốc đang cần người hiểu thấu
Lòng dân muốn có bạn tâm đầu
Đường đi nước bước không làm ẩu
Cuộc  sống sau này hỏi ở đâu
Thơ: Hoa Chu Van

**********

HỌA:
Mui Nguyen

HỎI LÃO ĐI CÂU
    
Chậm rãi ,âm thầm thả lưỡi câu
Vành nghiêng nón giỏ,dưới chân cầu
Lão ngồi tựa gốc, mơ quàng tỉnh .
Cá động xô bờ,lặng cắn sâu.
...Rối cả vàng trăng,sao toả rụng !
Toé lan trắng nước, bọt tung sầu...!
...Đường về,hỏi lão còn bao dặm.
Tuổi,nghiệp,gia đình ?Ấy chốn đâu ?
Thơ: Nguyen Mui

**********

CẢM TÁC:
Nguyễn Thị Ngọc Lan

LÀM ĐÚNG ,

Gần hết một đời ,thanh thản câu 
Phải làm mồi đúng cá cả sâu 
Ngồi im tĩng nặng không chuyện gẫu 
Cá nghe tiếng người. Không đến đâu 

Muốn câu cá nào phải mồi ấy 
Làm đúng điệu bộ hãy đi cầu .( câu) 
Bằng không ở nhà mà tán gẫu 
Đừng mất thời gian ,chôi về đâu ..
Thơ: Nguyễn Thị Ngọc Lan

**********

CẢM TÁC:
Hung Tien Vo

Thong thả  triền sông nhấp nhợi câu
Trời đang đứng bóng dưới chân cầu
Chìm trong suy tưởng chưa bừng tỉnh
Cá chửa ăn mồi chắc lặn sâu

Cội rễ già nua vàng lá rụng
Thời gian thấm thoát trắng tinh đầu
Ngồi nhìn sông nước trôi bao dặm
Lá nhỏ xuôi dòng biết đến đâu
Thơ: Vo Tien Hung

**********

HỌA:
Liên Bùi

CHỜ THỜI

Chờ thời biến đổi tạm giăng câu 
Vận bĩ chưa thông chẳng cưỡng cầu
Tưởng mộng, lòng đang bày kế hiểm
Rằng say, dạ sắp đặt mưu sâu
Vui đường phong nguyệt quyên niềm hận
Mượn nẻo thi thư giải nỗi sầu
Gió gội sương phơi đầu đã bạc
Tương lai mờ tỏ biết về đâu
8.6.2018 - Thơ: Liên Bui 

**********

HỌA:
Tuyên Lê Minh

MỘNG VỀ ĐÂU

Âm thầm một chốn để ngồi câu 
Lặng lẽ cần buông nẻo phía cầu
Dõi cụ nhìn phao buồn nước nổi
Bừng thơ khởi ý đẫy dòng sâu
Bèo rung cá phởn đuôi vờn chỗ
Gió thoảng bờ lay ngõ đợi đầu 
Đã ở bao ngày nơi xứ lạ 
Bây giờ bước mỏi mộng về đâu .
Thơ: Lê Minh Tuyên

***********

HỌA:
Diệu Hương

SỰ ĐỜI

Quẳng lưới quăng chài đặt lưỡi câu
Vài con cá nhỏ bõ công chầu
Hom đành mở toáng lăn bờ tỉnh
Giỏ cứ quăng hoài ruộng lún sâu
Thả nữa thêm mồi khua đánh động
Chờ cho lặng sóng trải chan sầu
Sông dài biển lớn xa ngàn dặm
Đợi đến bao giờ biết cắn câu
Thơ: Diệu Hương

***********

HỌA:
An Vien

TIẾNG HẸN

Bao chiều cõi dạ lén buồn câu
Hận kiếp từ ly bạc mái đầu
Kẻ hứa tương phùng chung ngõ phụng
Người thề loan phượng mãi bền lâu
Lòng cam phận nuối đời đen bạc
Khổ mãi đau hoài kiếp bể dâu
Tiếng hẹn thời xuân còn lắng đọng
Thoi đưa trở lại ..tới bên cầu.!
Thơ: ĐVA 8/6/18

***********

HỌA:
Tôn Tuấn

VỀ ĐÂU
***********

Leo gò chễm chệ thả mồi câu ,
Sóng nổi dềnh phao vỗ mạn cầu !
Nghĩ ngợi mồi chong dò phút tỉnh ,
Suy bình sợi kéo thẩm chiều sâu !
Co giò giữ đốc ghìm khi giật ,
Ưỡn cổ vin cần vịn lúc sầu !
Lã Vọng đau đời bươn khắp nẻo ... ,
Hom rời giỏ rách đặng về đâu ?
Thơ: Tôn  Tuấn

***********

HỌA:
Tiến Văn

ĐỜI VUI NHÁ.

Rối rắm tơ cầm lão thả câu
Cho khuây nỗi nhọc chả mong cầu
Buông cần đảo ngó tình xưa cạn
Dõi mắt đưa nhìn bến cũ sâu
Kệ nhé đầu thu buồn lá rụng
Nào hay cuối hạ vắng ve sầu
Lòng như cội bách đầy hoa lá
Phủ lấp ưu phiền có khó đâu.
08/6/2018/Tiến Văn.

*********

HỌA:
Đình Chiểu

LƯỠI CÂU NHAM HIỂM

Cả bốn ngàn năm chúng đặt  câu
Mai đây lũ giặc thoả mong cầu 
Gạt Ma Chữ Thập đà thâu tóm 
Phú Quốc Vân Đồn sắp được xâu
Dúi tệ* quan tham cười hỉ hả 
Tròng gông dân khổ khóc âu sầu 
Mưu thâm hiểm độc nay đà lộ 
Vận mệnh nước nhà sẽ đến đâu
* tệ : là tiền Tàu nhân dân tệ
Thơ: Đình Chiểu

**********

HỌA:
Tanthuong Vo

LÃ VỌNG CHỜ THỜI
        """"""""""""""
Xưa rằng Lã Vọng sớm chiều câu
Mãi đợi Văn Vương đến thỉnh cầu
Bởi nước xui thời nên phạt Trụ
Do trời khiến vận phải phò Châu
Bàn khê buổi đến xem đời thảm
Mõm đá ngày qua vọng cảnh sầu
Dựng bảng phong thần cho mỗi Tướng
An bài phải chịu tránh vào đâu...
Thơ: Tanhuong Vo - 08/6/2018

**********

HỌA:
Thanh Thảo Tran

MỘT  THOÁNG 

Bao chiều lặng bước thả cần  câu
Thăm thẳm mênh mông một  chiếc cầu
Góc phố đường xưa làn khói tỏa 
Khung trời lối cũ nỗi buồn sâu
Sương nhòa ảo ảnh in dòng nước 
Mắt ướt mờ trong đọng giọt sầu
Ta khóc bao giờ ... sao lạ nhỉ ...?
Nghe lòng khắc khoải biết về đâu .!
Thơ: Thanh Thảo Tran

***********

HỌA:
Tieu Trung

VÔ ĐỀ

Căng buồm thả lưới lại giăng câu
Chẳng biết ai kia có thỉnh cầu
Chấp nhận cho đời lay mộng tỉnh
Cam đành nhận kiếp gọi mơ sâu
Tình buông mãi để theo chiều rụng
Nghĩa bạc mong chi dạ héo sầu
Ngõ hẹn giờ đây nơi vạn dặm
Ngày qua tháng lại biết tìm đâu..
Thơ: Trung Tieu

**********

HỌA:
Hiền Dung

HẾT CHỖ CÂU

Không còn chỗ thả nữa mà câu
Chỉ quẩn quanh thôi dưới mạn cầu
Cá chết ven bờ nơi bãi cạn
Tàu xua giữa biển chỗ khơi sâu
Nuôi trồng phá sản lòng tan nát
Đánh bắt thua to dạ khổ sầu
Chạy tới Ma lai* vài trăm dặm
Dầu thì mắc mỏ thấm vào đâu.
Thơ: Hiền Dung
   * Malaysia. Mình biết tàu cá 
mình hiện nay phải thuê ngư trường Malaysia.

**********

CẢM TÁC:
Bảo Bình

VÔ ĐỀ

Ông lão buông cần ngắm nước sâu
Hằng mong cá động dưới chân cầu
Mơ hồ điệp mộng vùa tỉnh giấc 
Một thoáng nhìn ra cá cắn câu
Thơ: Bảo Bình

**********

HỌA:
Lê Tuấn

NỖI LÒNG ÔNG LỮ

Chiều chiều ông Lữ lại thả câu
Thả mồi câu cá dưới chân cầu
Ao sâu cá lặng nhìn đâu thấy
Biển rộng sông dài cá trốn đâu
Ngồi trông thế sự lòng điên đảo
Vạn sự là do bọn giặc Tàu
Hủy diệt môi trường không thương tiếc
Muôn đời Nước Việt thấm nỗi đau
Thơ:  Lê Tuấn

***********

HỌA:
Nam Văn Lê

TẬP CÂU

Bỏ lưới đầu nguồn sẽ tập câu 
Phao ơi nhấp nhính miệng luôn cầu 
Ba chìm bẩy nủi run tay sểnh 
Cứ ngỡ cần dài lưỡi ngậm sâu 
Cá nước sông ngòi muôn thuở quện
Đòng đong cân cấn chằng hề sầu
Ngồi lâu mỏi mắt mong vài chú
Giỏ rỗng thu cành chán bỏ câu. 
Thơ: Lê Văn Nam

**********

HỌA:
Nguyễn Hữu Trí Trí

BỪNG TỈNH ?

Đem điều giả dối bọc đường câu
Thả những lời ngoa thứ vọng cầu
Chước quỷ bày ra hầu bũa gọn
Mưu thần xếp lại sẽ gồm thâu
Trông tờ chúc cũ hoài thương hận
Ngắm tượng đài xưa mãi tủi sầu
Vận nước nay đàn con trẻ giữ
Cơ đồ chớ để sụp hầm sâu !
Thơ:  Ng.Hữu.Trí

***********

HỌA:
Nguyễn Tuấn

NGẪM MÀ RẦU

Đã bốn ngàn năm vẫn thả câu
Âm mưu chiếm đoạt mãi mong cầu
Đống Đa phơi xác mà chưa tỉnh
Vạn Kiếp kinh hồn phải lún sâu
Ve vãn làm thân dùng kế độc
Lăm le thâu tóm ngẫm thêm sầu
Đặc khu không khéo vào tay giặc
Con cháu sau nầy biết ở đâu ?!!!
Thơ: Nguyễn Tuấn 9/06/2018

***********

HỌA:
Lê Ông Đại Đế

KHUYÊN ĐỪNG 

Lũ cá ham mồi ngậm phải câu 
Tòn tăn giãy giụa dưới chân cầu 
Vì chưng thiếu nghĩ lầm mưu độc 
Lỡ bước khôn dò được hiểm sâu 
Một phút sai lầm đeo ủ rũ 
Ngàn năm hối hận mãi vương sầu 
Khuyên đừng hám lợi mà mang bẫy
Tép dụ ăn vào dễ ổn đâu ! 
    ☆Xuân Thế LÊ HỮU CÓ. 
              09 6 2018

**********

HỌA:
Nguyễn Văn Nhã

MƯU TÀU

Bao nhiêu kẻ đợi chiếc cần câu 
Dự án biệt khu sáng đến cầu
Chớ bán Vân Đồn nơi Quốc Tảng
Đừng lo Phú Quốc bị cây sâu 
Vân Phong gió hát lời tha thiết
Kẻ biết càng suy vạn nỗi sầu
Chín đoạn tàu tô ngàn vạn dặm
Mưu bày cố lấn nghĩ ra đâu.
Thơ: Nguyễn Văn Nhã

**********

HỌA:
Dinh Ninh Nguyen

ĐỜI LÃ VỌNG 

Thư lòng Lã Vọng thả mồi câu
Vãn cảnh triền non dưới mạn cầu 
Cá quẫy tung cần ông chợt tỉnh 
Tay quàng đứt chỉ lưỡi chìm sâu
Thân già lặng bóng rừng hoang thẳm
Sức mọn tàn canh những tủi sầu
Lạnh giá mưa chiều thêm ảo não 
Sông đời Lão cuốn chẩy về đâu
Thơ: Dinh Ninh Ngiyen 
SG : 9/6/18

***********

CẢM TÁC: 2
Nguyễn Ngũ Hồ

THỜI SẮP NGUY

Bọn tàu vây hạm đặt giăng cậu. 
Bề trên ngơ ngác cá xỏ xâu
Cá thấy mồi ngon đớp không nghỉ. 
Mang dân tàu khựa rải mà xâM.... 

Chiếm được đất rồi tàu vẫy vùng. 
Mất đất Đi rồi lệ em đau
Vân đồn biển đông phú quốc dặm. 
Bây giờ thức tỉnh vẫn chưa đau. 
Thơ: Nguyễn Ngũ Hồ
=9/6/2018*

**********

HỌA:
Phuong Hoai Nam

---   THẾ   SỰ   CUỘC   ĐỜI    ---   :   

Chiều buông nắng nhạt lão đi câu  
Đến bãi đưa cần thả xuống sâu 
Ngẫm nghĩ đời thường hay tốt xấu 
Suy ra cuộc sống nước qua cầu  
Trần gian sướng khổ sao che dấu 
Thế sự thăng trầm nổi bể dâu 
Cách biệt nào ai còn hiểu thấu 
Chia ly cảnh giới biết về đâu  ... !. 
(    ---   Phuong Hoai Nam  ---  09/6/2018  ---    ).

**********

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét