NGÕ MỘNG
Đông về lạnh lẽo kéo trời mưa
Cõng gió về ngang phủ rặng dừa
Nguyệt ẩn tâm buồn quanh ngõ ấy
Sương tràn lá đổ ngập đường xưa
Rồi sang nẻo cũ tim sầu héo
Rẽ lại vườn hoang cảnh mới vừa
Bỗng nhớ người đi vào một thuở
Ngây nhìn chỗ hẹn phố chiều thưa
24.08.2018
Thơ: Giang Hoa
NGUYỆT SAY ..
Chờ sương chắt lọc ủ men trà
Vị lẫn thơm lồng thoảng rất xa
Sáng dạo bình minh lầu thưởng lãm
Chiều sang Viện Trúc cảnh giao hòa
Mơ màng mặc khách tìm tri kỷ
Ảo diễm phong tình tựa sắc hoa
Cảm đóa sen hồng rơi giữa mộng
Đàm thơ dưới nguyệt đã say ngà
24.08.2018
Thơ: Giang Hoa
CHUYỆN NGÀY XƯA
Mỗi độ trăng tròn cứ tưởng tơ
Từng đêm nghĩ lại thấy như khờ
Chưa tròn sắc mộng bao điều đã
Ướt đẫm trang tình một thuở mơ
Bỗng chợt vì ai hoài cảm đến
Thà luôn phụ nghĩa để không chờ
Trong lòng vẫn ủ người xưa ấy
Chuyện cũ đau buồn nhớ tuổi thơ
24.08.2018
THU LẠI VỀ..
Đã mấy thu rồi anh chẳng lại
Từng canh gió thổi hạ đi rồi
Sương tràn giữa tiết đơm sầu muộn
Nắng đổ bên rèm đỡ lạnh côi
Thấy ngõ triền non người trở mộng
Nhìn bên bãi suối kẻ sang đồi
Mơ hoài cũng đến ngày tương ngộ
Vẹn cả ân tình đũa có đôi
24.08.2018
Thơ: Giang Hoa
THUỞ XƯA ..
Thời gian gõ nhịp suốt canh sầu
Nỗi khổ chan đầy lệ thấm sâu
Viễn xứ xa nhà băng dặm nẻo
Tình yêu vẹn cảnh nhớ bên cầu
Sao rời bến cũ người đi biệt
Dẫu biết tâm buồn mộng ở đâu
Kết nghĩa tào khang giờ thỏa ý
Niềm say lối hẹn thuở ban đầu
24.08.2018
Thơ: Giang Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét