Thứ Ba, 9 tháng 4, 2019









TUỔI BUỒN ..

Chiều buông rối sợi tơ trời 
Tím choàng nỗi nhớ tím rơi rớt buồn 
Hạ nhìn giọt lệ mưa tuôn
Nghe trong hơi thở từng luồng lách qua

Tuổi xuôi về cuối xế tà 
Lặng nghe vết cắt máu hòa vào trong 
Lòng hoang dại úa rêu rong 
Thời gian cứ vội theo dòng cuốn đi

Đếm bao vết mực tô gì
Chỉ ngoài khắc khoải chân di dấu lằn
Phôi pha nốt lặng lạnh băng
Giết dần cái bóng in hằn tận sâu 

Ngồi nghe thổn thức mưa sầu
Bên căn gác lạnh lạc vào tiếng tơ
Đàn ai gảy khúc hững hờ 
Rơi chi xác lá mịt mờ chân mây ..
                           08.04.2019
                      Thơ: Giang Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét