NỖI BUỒN
Rớt nỗi buồn qua ngõ
Đậu trên mắt lệ sầu
Nghe hằn một vết sâu
Tim đập rung sai nhịp
Xiết chặt trong buồng ngực
Bờ môi khẽ khàng run
Lòng đau chạm nỗi buồn
Vết cắt sâu vào tận
Trời chiều tím phủ đồi
Gác vắng đơn côi quá
Ngắm giọt mưa qua cửa
Cà phê đượm đắng môi
Nghe rả rích mùa mưa
Sầu dâng lên khóe mắt
Cuộc đời tựa kén đưa
Lạnh ngắt hồn thu tím
Ai về nơi phố nhỏ
Chở chút nắng về thôn
Ưng sắc tím hoàng hôn
Ủ nồng trăng lẻ bóng
01.07.2019
Thơ: Giang Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét