Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2019







TRÊN LƯNG NGỰA

Người lên ngựa băng rừng vượt dốc núi 
Kẻ tiễn đưa rong ruổi suốt canh trường 
Dấu chân di qua từng chốn biên cương 
Người và ngựa con đường cheo leo bóng

Bàn chân giẫm dậy lên từng làn sóng
Thúc giục nhau vang vọng cả núi đồi 
Chiều trong rừng dưới bóng tà dần xuôi
Những tiếng thú sau đồi nghe sâu thẳm

Nỗi nhớ quê như bám chặt đáy lòng 
Vì mong đợi cứ trông ngày trở lại
Tuổi hoa mộng một thời còn thơ dại 
Nhìn bóng mình xưa bên mái nhà tranh 

Người con gái sắc nước khuynh thành ấy
Động binh đao tay nải ngựa lên đường 
Dáng giai nhân đượm nét mặt vấn vương 
Chân níu bước dặm trường người quân tử                

Và từ đó hình bóng xưa chiếm ngự
Làm hành trang cất giữ những năm dài
Ôm nỗi sầu lòng nghĩ mãi về ai 
Đời lang bạt trên vai nhiều gánh nặng 

Nợ đời trai nỗi niềm luôn trĩu quặn 
Thân cỏ dại sương bạc trắng phủ đầu
Nhìn vạn vật lấp tà huy vùi sâu 
Đời có gì ngoài nỗi sầu muôn thuở 

Ngoảnh đầu lại giật mình trong bỡ ngỡ 
Năm tháng dài thổn thức vết hằn sâu 
Những nếp nhăn tóc cũng đã bạc đầu 
Cây cổ thụ thay màu theo năm tháng..
                     01.07.2019
                 Thơ: Giang Hoa 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét