Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2017
BIỂN KHÓC ...
Trở về bên cát trắng
Nghe tiếng biển thì thầm
Nhớ lại chiều thu ấy
Sóng gọi nắng miên man
Giờ biển đang thèm khát
Không nhớ trăng có còn
Xin được làm con sóng
Xây cát trên biển hoang
Sóng vỗ tình miên man
Trào dâng niềm khao khát
Nghe biển hát nồng say
Sóng thì thầm mải miết
Thấy mặt trời xuống núi
Trăng e thẹn cuối đầu
Vùi sâu vào lòng cát
Vuốt ve nỗi niềm đau
Rồi một lần biển khóc
Đôi mắt của chiều thu
Nhẹ ru làn sóng vỗ
Vỡ cả bóng sương mù
Lần theo bàn chân tuyết
Chạm hòn sỏi đá lăn
Sóng vỡ òa tan trắng
Quyện vào lòng đại dương
Hóa thân thành đôi cánh
Làm thiên sứ hải âu
Thì thầm cơn khao khát
Dù biển có bạc đầu ...
07.01.2017
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét