Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2017
ĐÊM HOANG TÀN ...
Đêm hoang tàn nỗi nhớ đầy vơi
Mộng cố quên tình đã tách rời
Ôm kỉ niệm tìm về bến đỗ
Quay về một thuở vợi niềm khơi
Người đi bóng đổ thềm hoang vắng
Để tháng năm mòn mỏi đợi chờ
Góc phố buồn phong rêu lạnh lẽo
Đời cô độc lẻ bước bơ vơ
Mơ về một thuở con đường nhỏ
Bóng dáng người yêu đã khuất xa
Cơn sóng vỗ neo thuyền đứng đợi
Thấy lòng chao đảo bến không nhà
Anh đi rồi nỗi nhớ câm lặng
Ai vỗ về khi lệ đổ sầu rơi
Chẳng thể ru em tròn giấc ngủ
Để đêm chờ gối chiếc nồng hơi
Đêm hững hờ mình em thức trắng
Ngổn ngang trăm mối quạnh hoang tàn
Bao niềm thổn thức như trầm lắng
Tiếng thạch sùng buồn tắc lưỡi than
Em dặn lấy lòng đừng hoang tưởng
Tình yêu mật ngọt cũng chỉ là ...
16.01.2017
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét