Chủ Nhật, 30 tháng 9, 2018







MỘNG NGƯỜI

Xuôi đò lặng lẽ cắm sào trông
Cánh lục bình trôi chảy giữa dòng
Vỡ mảnh hoa lòng đương trốn hạ
Ru làn gió biển lẫn vào sông
Trời đang trở tiết trăng về muộn
Cảnh đã vào thu sắc ngập hồng
Mộng kẻ bao ngày du viễn xứ
Con thuyền dặm nẻo biết về không
                           01.10.2018
                       Thơ: Giang Hoa







GÃY ĐƯỜNG TƠ 

Dạo khúc cầm dao đẫm cảnh tình 
Ngân lồng bỗng ngắt một tràng thinh 
Vì dây lỡ đứt rời hai đoạn 
Bởi tiếng chùng rơi vỡ vạn hình 
Mộng tủi đìu hiu nhòa nghĩa thắm
Đêm buồn vắng vẻ ngập hồn xinh 
Ngồi đây ngắm mãi trăng vừa rụng 
Ngõ đó tàn khuya chỉ một mình
                          27.09.2018
                    Thơ: Giang Hoa

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018








TIẾC NUỐI ..

Lặng lẽ đêm về cứ tưởng tơ 
Hình em dáng liễu đẹp không ngờ
Duyên vừa nghĩa mặn lòng chưa nói
Tuổi chớm trăng tròn cõi lại mơ 
Bỗng bậu theo chồng đau khổ quá
Rồi ai bỏ cuộc hết mong chờ 
Ân tình chẳng vẹn buồn da diết 
Mộng lỡ nên đành tiếc ngẩn ngơ
                        10.09.2018
                    Thơ: Giang Hoa








Ừ , ...

Ừ, trở lại đường đời xa quá !
Áo tả tơi chân đã mỏi rồi
Giang hồ hai tiếng nổi trôi
Nặng vai lãng tử giết đời phiêu lưu ...
             28.09.2016
        Thơ: Giang Hoa

Thứ Tư, 26 tháng 9, 2018







HOÀI TƯỞNG

Bão giật liên hồi cảnh thấy trơ
Nhòa theo ngõ đó dải sương mờ 
Mây lùa đổ xuống mưa tầm tã 
Cõi lụn nghe sầu bóng thẩn thơ 
Lại nghĩ ngày xưa rời xứ sở 
Còn đâu một thuở kết đôi bờ 
Nghe trời ảm đạm nhìn muôn phía
Chuyện cũ đau lòng cứ tưởng tơ
                     27.09.2018
                 Thơ: Giang Hoa 









TÁI NGỘ ..

Thư lầu mát mẻ bạn cùng ta 
Đối ẩm tình thân chuyện cũ và 
Dệt những vần thơ đầy hảo ý 
Thêu từng ngữ sắc cả lời ca 
Hồn đang phấn khởi nâng bầu rượu
Mộng cũng mừng vui cảm chén trà 
Tứ hải muôn trùng nay gặp gỡ 
Ô kìa mảnh nguyệt sắp nhòa xa
                            27.09.2018
                       Thơ: Giang Hoa 

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2018













CHIỀU SÂN GA 

Tôi tiễn người đi lúc xế tà
Chiều buồn vắng lặng giữa sân ga 
Mưa bay lất phất từng cơn gió 
Thấp thoáng xa xa những mái nhà 

Tiếng còi xé vụn màn sương lạnh 
Tàu chuyển mang người đã khuất xa 
Mải miết nhìn theo màu khói tía
Lẩn trong tuyết trắng dải Ngân hà 

Xa còn giăng mãi hồi còi hú
Vỡ vụn không gian úa cả hồn
Bỏ lại một chiều thu ảm đạm
Chỉ còn một bóng quạnh cô thôn 

Đứng rủ bên đường buông sắc nhớ 
Nghe buồn lạnh bước trống bơ vơ 
Giọt sầu vướng tím phôi phai nhạt
Pha lẫn sương rơi khói phủ mờ 

Nhà thờ khánh đổ trong hoang hoải
Ngập phút chia tay rẽ lối đời 
Lạnh lẽo sân ga chiều hun hút
Thuyền tình bỏ bến quạnh chơi vơi

Mộng bước ai đi sẽ trở về 
Ngày dài hạnh ngộ thấy lê thê
Níu theo nỗi nhớ dường như ấy
Thệ ước vu vơ ngỡ tưởng kề
                         25.09.2018
                    Thơ: Giang Hoa








CON ĐƯỜNG CŨ ..

Chiều buông tím trải tận chân đồi
Dạo mãi con đường thuở sánh đôi
Kỷ niệm ngày xưa từng đã ước
Thời gian một thoáng nghĩa xa rồi 
Bây giờ uất hận vì chia rẽ
Những tháng ôm buồn để lặn trôi
Ngẫm lại hồn đau nhìn kẻ bước
Tìm trang nhật ký trả cho người
                       18.09.2018
                   Thơ:  Giang Hoa

Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2018







GIỮA KHƠI 

Trùng khơi mượn gió để giương bườm 
Ngoảnh lại ngây nhìn nắng đã ươm 
Bẻ lái thuyền trông vào bãi rạng
Trào cơn sóng dữ dạt trăng cườm
Thôi rồi biển giận bờ như ngã 
Chợt bỗng tay chèo máu rỉ tươm 
Dõi tận chân trời mong đến đảo 
Tìm nơi tạm ẩn thấy mây lườm
                          23.09.2018
                    Thơ: Giang Hoa

Thứ Bảy, 22 tháng 9, 2018








TẠ TỪ THU 

Tuyết đổ đông tràn giã biệt thu
Mùa chưa đượm sắc đã sương mù 
Đi về bể mộng miền di trú 
Trở lại con đường khách lãng du
Kẻ nọ bây giờ vui những thú 
Tình kia một thuở ngỡ gông tù 
Yêu lầm quá khổ tâm buồn rũ 
Rẽ bước lên ngàn cảnh lặng ru
                       23.09.2018
                   Thơ: Giang Hoa

Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018








HOÀI NIỆM ..

Nhớ tuổi thơ buồn hẹn chỗ đây 
Ngày xưa cả lũ kéo theo bầy 
Lên đồi đuổi rượt nhìn hoa bướm 
Ngược bãi đi tìm kiếm cỏ cây 
Thuở ấy tình gieo nhiều nghĩa nặng
Hồi kia cảnh ước ngập duyên đầy 
Nhưng rồi cuộc sống giờ thay đổi 
Lỡ mộng nên đành ở xứ Tây
                       20.09.2018
                   Thơ: Giang Hoa

Thứ Ba, 18 tháng 9, 2018









CON ĐƯỜNG CŨ ..

Chiều buông trải tím tận chân đồi
Dạo mãi con đường thuở sánh đôi
Kỷ niệm ngày xưa từng đã ước
Thời gian một thoáng nghĩa xa rồi
Bây giờ uất hận vì chia rẽ
Những tháng ôm buồn để lặn trôi
Ngẫm lại hồn đau nhìn kẻ bước
Tìm trang nhật ký trả cho người
                       18.09.2018
                   Thơ:  Giang Hoa

Thứ Hai, 17 tháng 9, 2018








THOÁNG CHỐC ..

Bóng nguyệt vờn qua vỡ cả dòng 
Con đò lưỡng lự tấp ngoài sông 
Nhìn con nước đẩy xa bờ cạn 
Ngắm cảnh về khuya ngỡ ánh hồng 
Kẻ bước ven triền hôm giữa hạ 
Người đi viễn xứ thuở mùa đông 
Xưa tình vẫn đọng trong tiềm thức 
Thoảng chốc thời gian đã lạnh lòng
                          16.09.2018
                     Thơ: Giang Hoa

Thứ Sáu, 14 tháng 9, 2018






TRỞ VỀ ..

Giữa cảnh hoang tàn dạ thấy liêu
Nhìn theo phía nọ đã buông chiều 
Ven bờ trống trải cây nằm dạt
Rặng liễu la đà gió đổ xiêu 
Lại rẽ sang đồi trông vắng vẻ 
Rồi qua thấy ngõ phủ tiêu điều 
Mơ ngày trở lại sao buồn quá 
Chốn cũ bây giờ mệt mỏi yêu
                   14.09.2018
                Thơ: Giang Hoa

Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2018






HẠ GHEN ..

Em gánh cả, đất trời đi 
Bán rao sắc tím bởi vì hạ ghen
Nàng thu len lén ghé thềm
Thản nhiên lả lướt êm đềm qua song

Trời thu cháy đỏ lá phong
Đã qua tiết hạ nỗi lòng đa mang 
Se se nắng trở sắc vàng
Lá buồn xào xạc bước chân thu về

Thu vàng gánh cả đồng quê 
Lúa đơm trĩu nắng nụ huê trĩnh tròn 
Áo bà ba thắt lưng thon 
Lồng đôi quang gánh hai đòn trên vai 

Buông chiều gió vướng sợi mây 
Lướt ngang suối tóc điểm vài hạt sương 
Thu vàng dệt cả mùa thương 
Địu trên quang gánh nhẹ nhàng thu rơi

Nàng thu nũng nịu đất trời 
Bâng khuâng gợi nhớ lả lơi tím hồng 
Đượm trên mắt biếc rêu phong
Hồn như đã chết nỗi lòng ai thêu ..
                              07.09.2018
                         Thơ: Giang Hoa

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2018









ĐÊM KHÔNG NGỦ ..

Đêm nằm thổn thức gọi thầm anh 
Dẫu biết ngày xưa mộng chẳng thành
Nghẹn cảnh buồn vương hình bóng cũ
Đau lòng trả lại miếng trầu xanh 
Tình duyên gãy đổ không đường nợ 
Nghĩa ái sầu chan tựa cửa mành 
Cứ nghĩ vì sao người trở mặt
Đêm về thổn thức gọi thầm anh
                          05.09.2018
                     Thơ: Giang Hoa

Thứ Ba, 4 tháng 9, 2018





DƯỚI TRĂNG NGUYỆT CẦM

Cùng đối ẩm, túy hương trà 
Câu thơ dệt, nét bút sa liễu cài 
Thiên thư tự tại ý khai
Tình như đã tận mặt ngài nở hoa 

Bên áng ngự, sắc giao hòa 
Vương trên cung đỉnh, nguyệt sà bút nghiên 
Người trong ý mộng hữu duyên 
Lẳng lơ trăng bước xuống thuyền dạo chơi 

Lầu thủy trúc, rực sáng ngời
Dòng thơ như hiểu, lả lơi bút ngà 
Đàn nhi nữ nhả ngân nga 
Trong đêm vắng dưới bóng tà ngã nghiêng 

Thơ tửu cạn, độc cầm huyền 
Đàn say sưa dệt, đường duyên đượm đà
Đêm hư ảo giấc nam kha 
Canh ba đã vẳng tiếng gà kêu sương
                            05.09.2018
                        Thơ: Giang Hoa

Chủ Nhật, 2 tháng 9, 2018






SAY SẦU ...

Giọt sầu giọt đắng giọt cay
Tâm sầu sẵn có ta say cuộc tình
Rượu đâu uống cạn so bình
Để cho quên hết mối tình trớ trêu !

Đâu rồi ? người hỡi ! tôi yêu ...
Càng say ta lại càng yêu nhớ người !
Trong cơn hoang dại ta cười
Lắc lư chén rượu giao bôi say cuồng
02.09.2017
Thơ: Giang Hoa

Luận bàn về Thơ Lục Bát Với Nữ Sĩ Giang Hoa

Trong các thể thơ hiện có ở Việt Nam, tớ thấy thơ lục bát là thể khó làm nhất. Lục bát thì ai cũng có thể viết được vì hình thức cực kỳ đơn giản cứ trên 6 dưới 8 liền tù tì rồng rắn lên mây. Nhưng viết lục bát đúng thực là lục bát, thì thơ phải có linh hồn có sức sống lại cực kỳ khó. Nữ sĩ Giang Hoa viết bài "Say Sầu" này hay lắm, chỉ có 8 câu thôi mà chan chứa tình người ấn ý sâu sa còn bao nhiêu điều muốn nói phải tự suy ngẫm lâu mới hiểu ra, mới thấy cái hay thần diệu của thơ lục bát. Nhiều người tưởng thơ lục bát dễ nhần dễ nhai, nên tung tăng làm thơ lục bát biến thành ca dao hò vè. Nếu đạt được như ca dao cũng tốt. Vì ca dao mới đầu còn nôm na do quảng đại các tầng lớp xã hội. sau nhiều thế hệ sửa chửa thêm bớt truyền khẩu mà trở thành những bài ca dao hay cho các bà mẹ ru con ngủ.

Trường hợp cá biệt chữ số 2 có thể vần trắc trong câu, nhưng ở giữa câu phải có cái dấu phảy như Cụ Nguyễn Du đã làm. Nếu không có dấu phảy là sai về nguyên tắc đổi thanh. Có những cao thủ còn làm thơ cả vần trắc câu 6 chữ số 6 vần trắc, chữ số 6 ở câu 8 dưới cũng trắc. Trường hợp này hiếm hoi lắm. Phải những tay bợm thơ giỏi âm luật mới làm nổi.
Giang Hoa làm thơ lục bát tuyệt tác lắm. Hà lão phu cảm hứng luôn ra song thất lục bát liền.

Ca dao là văn hóa bình dân của tầng lớp thất học, số đông không biết luật làm thơ lục bát mà chỉ đại khái trên 6 dưới 8 nghe có vần tí chút là được. Vậy không nên lấy ca dao làm kiểu mẫu, chỉ nên tham khảo chớ nên học tập nhiều ở ca dao mà bỏ qua lề luật cơ bản. Ngày xưa lúc tớ học lớp ba trường làng có ông chú rể người Quảng Nam hát bài con cò. Đai để là:
Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao
Ông ơi ông vớt tôi vào
Tôi có lòng nào ông sáo với măng
Có sáo thì sáo nước trong
Đừng sáo nước đục đau lòng cò con.

Ông tớ rất sành Hán Nôm mới phân tích rằng:
Đây là ca dao bình dân, thường là những người không biết chữ, nhưng qua nhiều thế hệ họ đã gọt rũa hoàn chỉnh. Nguyên tắc lục bát các chữ số 2, 4, 6 phải bằng trắc bằng của câu 6 còn cạu 8 là: bằng, trắc, bằng, bằng.

Nhưng câu ca dao này đã biến cách lục bát.
Câu 6 toàn vần bằng thì câu 8 chữ số 6 phải trắc.Chữ đêm câu 6 lại vần chự số 4 câu 8 là mềm. Nghĩa là luôn có sự chuyển vần nhuần nhuyễn theo nguyên tắc đổi thanh.

Nguyễn Du cũng học theo cách biến đổi này của ca dao, vì một thời Cụ theo mẹ hát phường vải. Nên cả bài lục bát trường thiên của Cụ các chữ số 2 trong hai câu lục bát luôn vần bằng. Nhưng thỉnh thoảng cũng có trắc thì câu đó phải bổ đôi tách nhau bởi cái dấu phảy. Nều không có dấu phảy là hỏng.

Làm một câu thơ phá cách đòi hỏi rất công phu, nghệ thuật thơ cũng phải điêu luyện.
Ví dụ thơ Nguyễn Du
Người quốc sắc, kẻ thiên tài
Tình trong như đã, mặt ngoài còn e

Cả hai câu đều bị bổ đôi bời cái dấu phảy. Nếu còn bình thường ra muốn làm học làm thơ lục bát thì như nên nghe nữ sĩ Giang Hoa nói. Giang Hoa này làm thơ rất cầu kỳ, thể loại niêm luật rất chặt chẽ, nhất là thơ đường.

Ông tớ giảng giải rất kỹ cho tớ về thể loại thơ lục bát. Ông bảo ca dao phần lớn do lớp người bình dân thơ ho rất giản dị mộc mạc mà hay. Cháu thử nghĩ xem một anh dân ngu cu đen họ cũng biết làm thơ lục bát. Dù nghèo đói họ cũng muốn sống trong sạch như đến con cò cũng muốn chết trong nước sạch và muốn sáo với măng kia.

Còn những bậc hiền nhân học gỉa học vấn cao thâm thì họ lại không muốn cuộc đời chỉ trong sạch thôi chưa đủ. Họ biết cái nhục của sự sống dai thừa thãi.

"Ninh thọ tử bất ninh thọ nhục."

Bây giờ những người theo triết học hiện sinh phương Tây kiểu Nietzsche thì muốn hiện sinh chứ không muốn chỉ tồn tại. Muốn tạo ra những phóng thể ý chí hùng cường, muốn dấn thân vào con đường văn minh tiến bộ học thức kể cả trong thơ ca văn đàn. Chứ không thể ù xoẹ tâng bốc mãi anh Khổng Tử và mấy ông già làng cổ hủ.

Bà Đoàn Thị Điểm không thích thơ lục bát mà chỉ song thất lục bát. Nhưng thơ bà bài Chinh Phụ Ngâm nên đứng sau Ôn Hầu Nguyễn Gia Thiều trong Cung Oán Ngâm Khúc về thể song thất lục bát cực kỳ điêu luyện.

Từ xưa đến nay tớ chỉ thấy Cụ Nguyễn Du là một tiền bối cao thủ, thượng thừa về thơ lục bát. Thể song thất lục bát độc đáo có tướng quân Nguyễn Gia Thiều. Tớ đã bái phục hai vị này là đại tổ sư.

Hàng nghìn câu thơ lục bát của Cụ Nguyễn Du không chê vào câu nào. Một bức tranh hoành tráng muôn màu muôn sắc ý tứ cao thâm nghệ thuật tu từ siêu đằng phong phú vô cùng.

Nguyên tắc sơ đẳng nhất nên biết khi ai đó có ý định làm thơ lục bát. Còn các trường hợp ngoại lệ biến cách xin miễn bàn. Biến cách cũng có nguyên tắc của biến cách. Không thể cứ chữ số hai trong câu đáng lý vần bằng lạị viết trắc còn gân cổ cãi biến cách đấy.

Cả đời Cụ Nguyễn Du chỉ làm thơ đường luật. Thơ đường của Cụ đã tuyệt đỉnh Cụ vượt qua khuân sáo niêm lụật cung đình thi cử của đám quan trường xôi thịt nhà Nguyễn. Bà Hồ Xuân Hương và ôngTrần Tế Xương thơ nổi tiếng như vậy loanh quanh cũng chỉ có 4 phép niêm. Còn Cụ Nguyễn Du đã đạt tới 16 phép niêm.
Bài Độc Tiểu Thanh Ký là một ví dụ về bể học kiến thức mênh mông của Cụ. Vua nhà Thanh tấm tắc khen Cụ, nhưng đám vua quan nhà Nguyễn lại ngu dốt chê Cụ làm thơ đường phá niêm luật.

Ở đây bàn về thơ lục bát nên tớ không muốn miên man sang địa hạt thơ đường.

Khi đi sứ nhà Thanh về một học gỉa cũng là thuơng nhân người Việt ở Bắc Kinh tặng Cụ Nguyễn Du cuốn Kim Vân Kiều Truyện viết bằng chữ Hán của Thanh Tâm tài nhân. Vua Gia Long ban thưởng Cụ Nguyễn Du mấy tháng nghỉ ngơi và Cụ cho dựng lầu tre ra mặt sông bắt tay vào viết Truyện Kiều. Lúc đầu Cụ định viết thể song thất lục bát, nhưng thấy thể này thê lương qúa, vả lại đã có Nguyễn Gia Thiều và Đoàn Thị Điểm viết rồi, nên Cụ viết Truyện Kiều bằng lục bát.

Thời gian này may qúa có người cháu đỗ tiến sĩ đọc thơ bình luận góp ý và cụ Nguyễn Du 3 tháng miệt mài làm việc dồn hết tâm huyết tâm hồn mới viết xong một đại tác phẩm cho chúng ta ngày nay đọc và học tập

Truyện Kiều là một tác phẩm thơ lục bát dài dằng dặc cực hay, thế nhưng đám con cháu bất nhân vô học hãnh tiến đã dám tự ý sửa hàng nghìn chữ trong thơ Cụ . Chúng ta ai cũng biết mặt thày trò nhà Vũ Khiêu và Minh Xuân gì đó đã đào mả hiếp dâm nàng Kiều chúng phá trinh nàng Kiều của Cụ Nguyễn Du một tác phẩm văn chuơng uyên bác thành củ khoai hà.

Trên mạng facebook tràn ngập đám dư luận viên đám Chí Phèo Thị Nở chuyên gìa mồm cãi chày cãi cối cung quăng bàn láo về thơ. Tranh nhau tâng bốc nhấn like, nhấn chuột vô tội vạ cho nhau theo cảm tính, cho mình phải thì là phải, trích dẫn linh tinh nhắng nhít miên man, dây cà ra dây muống,  mà chả hiểu cái cóc khô gì, tự cảm th ấy mình cũng giỏi giang về thơ phú lắm. Chết cười, đã dốt không biết dựa cột mà nghe cứ khệnh khạng ngoáy mông lúc lắc quả cà mà tưởng mình ghê gớm, hay chữ lắm, không có cái đầu biết suy nghĩ, tấm lòng chân thành biết hưởng thụ cái hay của thơ, biết lắng nghe học tập, luôn luôn cố chấp bảo thủ ngu lâu, ngu dai ngu bền. Ngu đến chết không thôi, kiên trì kiên định ngu đến cùng. Buồn thảm tay sa đọa thay cho nền văn hóa Việt Nam.

Cái gì đáng khen đáng học thì chê bai, cái gì cặn bã rác rưởi thối hoắc từ đời tám hoánh nào rồi thì thi nhau ca ngợi. Hơi một tý tổ tiên ta có người viết thế này thế nọ, nhân dân ta cực kỳ vĩ đại thơ ca tràn trề lai láng, quảng đại quần chúng học theo bác Mao trăm hoa đua nở viết thế kia. Sức mạnh tập thể của nền văn hóa công nông. Cứ cái gì của ông nông dân đều to lớn cả, thơ ca hò vè củ chuối cũng to. Tất nhiên ta không phủ nhận thơ ca, ca dao truyền khẩu Việt Nam khá phong phú. Nhưng phải biết đọc có chọn lọc suy nghĩ với tinh thần ham học hỏi say mê tiếng Viêt.

SAY SẦU ...

Giọt sầu giọt đắng giọt cay
Tâm sầu sẵn có ta say cuộc tình
Rượu đâu uống cạn so bình
Để cho quên hết mối tình trớ trêu !

Đâu rồi ? người hỡi ! tôi yêu ...
Càng say ta lại càng yêu nhớ người !
Trong cơn hoang dại ta cười
Lắc lư chén rượu giao bôi say cuồng
02.09.2017
Thơ: Giang Hoa

Tấm Thân Cát Đằng
cảm hứng thơ lục bát của Giang Hoa: Say Sầu

Nâng chén rượu giọt sầu giọt đắng
Hồn mây bay đằng đẵng tháng năm
Thuơng cha mẹ nhện tơ tằm
Lờ đờ cá lội trăng rằm ngẩn ngơ

Người xưa hỡi bơ vơ tình ái
Bến đò hoang tê tái xót xa
Vân du lãng tử quan hà
Nắng mưa tầm tã quê nhà ta đâu ?

Hạt bụi đỏ bể dâu trần thế
Gió mùa thu kể lể nguồn cơn
Mồng hai tháng chín đòi cơn
Nửa đêm gà gáy giận hờn cuồng say

Cung đàn hạc buồn day dứt khóc
Nửa cuộc đời khó nhọc bàn chân
Kim bôi mắc nợ Châu Trần
Loan chia thúy rẽ tấm thân cát đằng

Dậu bìm đổ dở dang duyên phận
Miền gía băng tủi hận trái tim
Đại dương mải miết đi tìm
Vu thần đỉnh giáp cánh chim hải hồ …!

2.9.2017 Lu Hà

Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2018







ĐÊM HƯ ẢO ..

Đêm khuya bấc lụn loang rèm
Lẫn soi bóng nguyệt bên thềm hắt hiu
Biết cùng ai tỏ bao điều
Gửi niềm tha thiết mỹ miều khát khao

Nửa đêm ước kẻ tâm giao
Chiếu chăn thiếu vắng úa nhàu tâm tư
Bóng vờn giữa chốn vô hư
Ẩn trong nỗi nhớ mịt mù chân mây

Rượu nồng nửa chén đắng cay
Nửa kia ấp ủ men đầy ai trao
Nỗi lòng quyện đắng nỗi đau
Nửa mong lưng chén ngọt ngào ấm môi

Chỉ là hư ảo chơi vơi
Ngoài kia chiếc lá lả lơi lìa cành
Tình như làn khói mỏng manh
Vương trên môi tím nửa vành trăng treo

Nửa đêm tiếng vọng quốc kêu
Lẫn trong gió trúc bao điều tỉ tê
Miên man điệp khúc lê thê
Nỉ non thủ thỉ câu thề năm xưa

Kéo rèm bên cửa song thưa
Hồn như lắng đọng lệ mưa đổ dài
Ước gì giữa chốn thiên thai
Bên vườn trúc liễu vớt đầy trăng sao

                              01.09.2018
                          Thơ: Giang Hoa