Thứ Ba, 25 tháng 9, 2018













CHIỀU SÂN GA 

Tôi tiễn người đi lúc xế tà
Chiều buồn vắng lặng giữa sân ga 
Mưa bay lất phất từng cơn gió 
Thấp thoáng xa xa những mái nhà 

Tiếng còi xé vụn màn sương lạnh 
Tàu chuyển mang người đã khuất xa 
Mải miết nhìn theo màu khói tía
Lẩn trong tuyết trắng dải Ngân hà 

Xa còn giăng mãi hồi còi hú
Vỡ vụn không gian úa cả hồn
Bỏ lại một chiều thu ảm đạm
Chỉ còn một bóng quạnh cô thôn 

Đứng rủ bên đường buông sắc nhớ 
Nghe buồn lạnh bước trống bơ vơ 
Giọt sầu vướng tím phôi phai nhạt
Pha lẫn sương rơi khói phủ mờ 

Nhà thờ khánh đổ trong hoang hoải
Ngập phút chia tay rẽ lối đời 
Lạnh lẽo sân ga chiều hun hút
Thuyền tình bỏ bến quạnh chơi vơi

Mộng bước ai đi sẽ trở về 
Ngày dài hạnh ngộ thấy lê thê
Níu theo nỗi nhớ dường như ấy
Thệ ước vu vơ ngỡ tưởng kề
                         25.09.2018
                    Thơ: Giang Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét