MỘNG NGƯỜI
Xuôi đò lặng lẽ cắm sào trông
Cánh lục bình trôi chảy giữa dòng
Vỡ mảnh hoa lòng đương trốn hạ
Ru làn gió biển lẫn vào sông
Trời đang trở tiết trăng về muộn
Cảnh đã vào thu sắc ngập hồng
Mộng kẻ bao ngày du viễn xứ
Con thuyền dặm nẻo biết về không
01.10.2018
Thơ: Giang Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét