Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2018







ĐÊM HƯ ẢO ..

Đêm khuya bấc lụn loang rèm
Lẫn soi bóng nguyệt bên thềm hắt hiu
Biết cùng ai tỏ bao điều
Gửi niềm tha thiết mỹ miều khát khao

Nửa đêm ước kẻ tâm giao
Chiếu chăn thiếu vắng úa nhàu tâm tư
Bóng vờn giữa chốn vô hư
Ẩn trong nỗi nhớ mịt mù chân mây

Rượu nồng nửa chén đắng cay
Nửa kia ấp ủ men đầy ai trao
Nỗi lòng quyện đắng nỗi đau
Nửa mong lưng chén ngọt ngào ấm môi

Chỉ là hư ảo chơi vơi
Ngoài kia chiếc lá lả lơi lìa cành
Tình như làn khói mỏng manh
Vương trên môi tím nửa vành trăng treo

Nửa đêm tiếng vọng quốc kêu
Lẫn trong gió trúc bao điều tỉ tê
Miên man điệp khúc lê thê
Nỉ non thủ thỉ câu thề năm xưa

Kéo rèm bên cửa song thưa
Hồn như lắng đọng lệ mưa đổ dài
Ước gì giữa chốn thiên thai
Bên vườn trúc liễu vớt đầy trăng sao

                              01.09.2018
                          Thơ: Giang Hoa 
                             

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét