CHIỀU TRÊN PHỐ NÚI
Chiều buông xuống nắng luồn qua ngọn núi
Trăng cũng hờn chẳng muốn cúi mặt xem
Màu sắc loang gió lồng lộng đi kèm
Không gian rực êm đềm quanh phố núi
Giữa khung cảnh mắt nhìn qua hạt bụi
Lửng lơ bay về góc tối hoàng hôn
Lẫn vào trong trốn giữa tận tâm hồn
Rồi nẩy nở hoa lòng như phấp phới
Ở đâu đó có người đang chờ đợi
Trong mỏi mòn chới với vạn đường tơ
Gió ngập ngừng thổi sương bụi mịt mờ
Ai lặng lẽ thờ ơ tìm nẻo vắng
Thời gian chậm cứ trầm mình mãi đứng
Nhìn bầu trời hụt hẫng cả giấc mơ
Đêm xuống dần nỗi lòng rối như tơ
Đời lữ thứ thẫn thờ bao suy nghĩ
Quay về lại ngoảnh mặt nhìn cố Lý
Cảnh tha phương thú vị lắm những điều
Khoảnh khắc nầy chỉ kể được bấy nhiêu
Biết rằng khổ là nhiều hơn hạnh phúc ..
19.12.2018
Thơ: Giang Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét