Thứ Năm, 13 tháng 12, 2018
CÁNH ĐỒNG QUÊ
Đường về qua lối cũ
Con suối chảy quanh co
Phía trước sương mờ mịt
Phía sau đẹp thẫn thờ
Một bên là khóm trúc
Có cả chú nai vàng
Bên kia là thác đổ
Suối chảy dọc đồi ngang
Giữa đất trời bao la
Nhuộm một màu lam tím
Mây lửng lơ trắng ngà
Chim hót tàn cây cọ
Đáp trên từng phiến lá
Đậu ngọn cành cây cong
Rồi lượn quanh dòng nước
Bay qua các cánh đồng
Mất hút cuối chân trời
Xa xa vệt chấm phá
Màu xanh của biển cả
Muốn nói rất nhiều điều
Bỗng bao nhiêu mệt mỏi
Cũng hóa thành mùa xuân
Chân níu hồn hoang dại
Nắng hoa cũng sắc bừng
Lan rừng đang nở rộ
Từng cánh rực bâng khuâng
Hỏi mấy mùa rồi nhỉ
Chân lưu bước những lần
Khắc vào từng mỏm đá
Ghi nét ấn trong đời
Biết bao là kỷ niệm
Bỗng sững sờ chơi vơi
14.12.2018
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét