Thứ Ba, 19 tháng 3, 2019
BÓNG MẸ ..
Trên cành một đóa vàng mai
Nở khi tàn tết sót vài bông hoa
Nhớ xưa mẹ ướp hương trà
Con ngâm thơ phú đượm đà sắc hương
Ngoài sân rụng một búp vàng
Dáng xuân nghiêng ngả bên hàng giậu thưa
Cảnh nhà êm ấm sớm trưa
Đôi khi nghe tiếng rơi mưa mỗi chiều
Con sông đứng tựa đìu hiu
Thiếu con đò cũ thiếu nhiều mẹ ơi!
Sau nhà khói bếp từng hồi
Cuốn theo nỗi nhớ bồi bồi thắt đau
Trước vườn hai dãy hàng cau
Trái chưa đơm nụ nhịp cầu bẻ đôi
Con về trăng đã bạc rồi
Nhớ thương bóng mẹ lúc hồi còn xuân
Vườn dâu liếp cải tảo tần
Sớm hôm cõng nắng xuôi dần phía đông
Lội ao bắt cá ven đồng
Hai vai nặng gánh kềnh cồng suốt năm
Đến mùa tuốt lúa dưới trăng
Ủ thơm hạt gạo đượm vàng nồi cơm
Lửa rơm một đụn đỏ ươm
Cong cong ngọn khói gió nồm đẩy đưa
Thế rồi giờ đã đến mùa
Bóng nhòa dáng mẹ gió lùa qua song
Ngoài kia đồng lúa mênh mông
Không còn giọt nắng ấm hồng mẹ ơi!
20.03.2019
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét