Thứ Ba, 26 tháng 3, 2019
Lời bình: Phạm Văn Niêm
Tác phẩm: TÍM TI-GÔN
Tác giả: Giang Hoa
----------------------------------
"TÍM TI GÔN" là một bài trường thiên tứ tuyêt .Gồm 6 khổ thơ, mỗi khổ 4 câu.Nội dung kể lại câu chuyện tình diễm lệ sầu buồn của một nàng con gái ,do tác giả nhà thơ Giang Hoa trải vận.
TÍM TI GÔN ...
Lá đổ chiều thu đọng nét buồn
Ngoài song buông sắc tím Ti gôn
Nhìn hoa hoang dại lòng chùng xuống
Cảm xúc trào dâng úa ngập hồn.
Trời sương lành lạnh bước chân ai
Bóng dáng nghiêng nghiêng nắng đổ dài
Nhìn cánh hoa rơi bay xác lá
Mộng người xưa cũ có ai hay.
Sắc nhuộm hoàng hôn tim thổn thức
Ngày xưa kỷ niệm dưới trăng vàng
Sương mờ khói phủ Ti gôn vỡ
Hoa rụng quanh hồ tím ngõ sang.
Cảnh đó giờ đây màu tím biếc
Muôn chiều lá đổ xác hoa bay
Ai về qua lối khung trời nhớ
Lệ mắt cay cay úa liễu gầy.
Ti gôn còn đó người không thấy
Tím vỡ tim yêu tím ngỡ ngàng
Sắc tía chiều tà mây khắc khoải
Trách thầm người ấy rẽ sang ngang.
Đã mấy thu rồi hồn vỡ vụn
Xao lòng cảm nhớ phút ly bôi
Tà nghiêng góc phố hoa phơi xác
Ngỡ dáng ai về lệ ướt môi...
Giang Hoa
---------------------------------------------------
*
Mây trắng mờ bay trên bầu trời mờ nắng úa, gió heo may nhẹ đưa vài chiếc lá ly cành...bên song cửa chùm hoa Ti gôn buông mình khoe sắc tím đang vẫy gió lả lơi.Một chiều thu êm ả đầy thơ mộng nhưng cũng gợi vẻ sầu buồn cho người con gái đơn phận lẻ loi ngồi ngắm cảnh. Tác giả giới thiệu:
Lá đổ chiều thu đọng nét buồn.
Ngoài song buông sắc tím ti gôn.
Nhìn hoa hoang dại lòng chùng xuống.
Cảm xúc trào dâng úa ngập hồn.
Tiếng gió vi vu...lá rơi xào xạc cơ hồ như tiếng chân ai nhẹ bước.Vài cánh Ti gôn vỡ đổ lăn lốc trên mặt đất., nhìn xác hoa tím trắng ,lòng cô gái nhớ lại bài thơ" Hai săc hoa Ti gôn" của thi nhân TTKH. Bài thơ kể lại chuyện tình buồn của một cô gái dở dang mộng đẹp ban đầu, nàng nén lòng cất bước sang ngang sống với người chồng mà lòng thì vẫn ôm hình bóng của người yêu xưa cũ, khó thể mờ phai hay lãng quên qua năm tháng.Tác giả Giang Hoa dường như muốn mượn hình ảnh sắc hoa Ti gôn nói lên tâm trạng của cô con gái ở đây., khi đứng trước buổi hoàng hôn về có sương rơi, gió lạnh và hoa lá tả tơi bay. ...với vài cánh ti gôn rớt tan vụn vỡ.
Trời sương lạnh bước chân ai.
Bóng dáng nghiêng nghiêng bóng đổ dài.
Nhìn cánh hoa rơi bay xác lá.
Mộng người xưa cũ có ai hay.
Hoàng hôn, vệt nắng in bóng ngả nghiêng, chiều tà...đêm về, trời trở lạnh.... con tim cô đơn, vì bẽ bàng duyên phận, phải thổn thức, xót chua với những kỉ niệm chưa mờ phai. Sương mờ, khói phủ, Ti gôn vỡ...một mối tình vỡ tan sầu nhớ trọn đời. Và không biết ai kia thế nào, còn riêng ta thì cứ mãi tương tư ôm mối tình vô hy vọng. Và bài thơ của TTKH lại vẳng vọng bên tai em:
" Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời.
Ái ân lạc lẽo của chông tôi.
Mà từng thu chết từng thu chết.
Vẫn giấu trong tim một bóng người."
TTKH (Hai sắc hoa Ti gôn).
Em nói:
Sắc nhuộm hoàng hôn tim thổn thức.
Ngày xưa kỉ niệm dưới trăng vàng.
Sương mờ khói phủ Ti gôn vỡ.
Hoa rụng bên hồ tím ngõ sang.
Đường xưa ngõ cũ, hoa rụng quanh hồ đến tím ngõ, có phải hoa rụng nhiều đến tím ngõ hay bởi em buôn nhiều đến tím cả chân trời?
Ôi đau lòng khi nhìn kỉ niệm chốn xưa...khiến em nghẹn ngào...những giọt nước mắt tuôn chảy cho cuộc tình tan vỡ. Giang Hoa nói:
Cảnh đó giờ đây màu tím biếc.
Muôn chiều lá đổ xác hoa bay.
Ai về qua lối khung trời nhớ.
Lệ mắt cay cay úa liễu gầy.
Thờ gian quá lâu rồi, muôn chiêu lá đổ.
"Một mùa thu trước mỗi hoàng hôn.
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn".(TTKH).
Tại sao vậy ?
Vì mùa thu trước ta chung đôi.Tay trong tay và bên nhau cùng nhặt hoa .Em còn nhớ lời anh nói ngày nào:
" Em ơi hoa giống như tim vỡ.
Anh sợ tình mình cũng vỡ thôi.,"(TTKH).
Thuở ấy, ngây thơ em đâu hiểu biết.nên cứ vô tư vui cười không nghĩ ngợi, và luôn miệng bảo anh rằng" Cứ yêu nhau đi cho đời trẻ trung mãi mãi.và một khi đã yêu rồi thì mảnh tình khó sẻ làm đôi."
Nay Ti gôn còn đó ,mà người bên kẻ khác, và ai kia tròn đôi đẹp phận.Em nhìn hoa Ti gôn tím vỡ tim yêu, ngỡ ngàng vì trái ngang số phận.và chỉ mình ta đơn lẻ dư thừa.đứng ngắm cảnh hoàng hôn tím tái u buồn. Mây bầu trời ảm đạm thê lương lững lờ sầu gom tụ, như sắp đổ giọt châu sa.
Ti gôn còn đó người không thấy.
Tím vỡ tim yêu tím ngỡ ngàng.
Sắc tía chiều tà mây khấc khoải.
Trách thầm người ấy khẽ sang ngang.
Sao em không trách thẳng chàng bội bạc mà lại tự trách thầm, trách khẽ chứ? Phải chăng em cũng hiểu không phải tại chàng rồi? Tại em quá yêu anh và tin tưởng, nên giờ đây hiện thực quá ngỡ ngàng. Anh không dối gian mà do em vướng nợ.
Bao năm với mối duyên hờ, làm người tình lỡ..hữu duyên vô phận không danh nghĩa vợ chồng.Em đớn đau đến hồn tan dạ nát, vóc ngọc bơ phờ, liễu mòn mắt héo.Em ôm tình yêu mờ mờ, ảo ảo vì em cố giữ mãi tính chất đẹp đẽ, hương vị ấm nồng của tình yêu.Nhớ mãi lời ngọt ngào, yêu vòng tay quyến rũ ấm áp của anh ,cảm nhận lại thiết tha của những giờ phút ly bôi.
Và hôm nay, cứ mỗi độ thu về, khi chiều tà đổ bóng, nhìn hoa rơi, cánh vỡ mà lệ nhòa mi đẫm...
"Tím hoa tím cả hoàng hôn
Ti Gôn vỡ nát em hồn nát tan.
Người ơi duyên phận lỡ làng.
Tà nghiêng góc phố cô nàng đợi ai ?"
(Phạm Văn Niêm.)
Đã mấy thu rồi hồn vỡ vụn.
Xao lòng cảm nhớ phút ly bôi.
Tà nghiêng góc phố hoa phơi xác.
Ngỡ dáng ai về lệ ướt môi ..
Thật thương cảm cho mối tình tay ba thầm lặng, trái ngang, nghiệt ngã mà tạo hóa an bày., hay oan khiên kiếp trước.Nhưng, bài thơ gieo xúc động lòng người, qua những tiếng than nghẹn ngào, những giọt nước mắt khóc cho một cuộc tình lỡ mộng.
Xin cám ơn nhà thơ Giang Hoa đã thả một sắc tím vào hồn để ai cảm nhận một nét sắc Ti gôn mỏng manh dễ vỡ, một mối tình thơ mộng trong sáng nhưng đẹp như tên của loài hoa làm cho người đọc một cảm giác bâng khuâng, dịu êm ,nhẹ nhàng đầy thi vị với lời thơ súc tích, nét bút mượt mà.,đậm tính nhân văn về tình yêu trai gái.
.
Phạm Văn Niêm.
Trà Vinh-1.8.2018
https://www.facebook.com/Nhabaonhandan/
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét