Thứ Năm, 8 tháng 12, 2016

ANH HÃY VỀ ĐI ...







Biển không gọi các anh hãy về đi ...
Nơi đất liền tình yêu thương đất Việt
Nơi chín mươi triệu người dân gào thét
Anh về đi đất nước đang cần anh
*****

Mẹ già vợ con đang chờ anh đó !
Biển đừng gọi để anh thanh thản về
Trời mùa này bão giông đâu còn nữa
Nắng hanh vàng trời đẹp lắm anh ơi !
*****
Trường Sa đất Việt muôn đời kiêu hãnh
Giang đôi tay ôm ấp bóng hình anh
Về đi anh nhé tất cả an lành
Tổ quốc đang cần bàn tay anh góp 
*****
Sống như anh những người con nước Việt
Mãi tự hào là dân tộc Việt nam ...
             18.06.2016
       Thơ: Giang Hoa

🌰🌰🌰


HỌA:

Phạm Trọng Tân

Về đi anh, bao người thân đang đợi!

Xót xa lòng, luôn gọi đứa con xa...
Về đi anh, mẹ già chờ mòn mỏi!
Ngóng biển quê, mãi dõi biển bao la...
     Thơ: Phạm Trọng Tân

🌰🌰🌰


HỌA:

Nguyễn Chiến

…KHÔNG MAY …


Biển đỡ anh nâng trên tầm con sóng 
Nhiệm vụ thiêng liêng đất việt  cần anh 
Cánh én bay cao gió lượn trời xanh 
Anh nằm đấy vẫy tay chào đồng đội 
*****
Một sự cố đưa anh về chớ vội 
Chiếc dù đơn vẫn quấn gọn đời anh 
Mẹ nhìn anh với đôi mắt hiền lành 
Con thơ gọi nhìn anh đầy kiêu hãnh 
*****
Người vợ trẻ tủi buồn trong hưu quạnh 
Vẫn vinh quang góp sức với hồn anh 
Tổ quốc vàng son gửi đến an lành 
Cả dân tộc vươn cao tầm tiếp bước 
*****
Sống như anh vua hùng răn giữ nước 
Tự hào thay dân tộc Văn lang ….
      Thơ: Nguyễn Chiến

🌰🌰🌰


HỌA:

Hung Do

L:


Lòng biển cả nơi ôm bao đau đớn

Nghìn nãm qua dấu Ấn đẫm màu buồn
Những cơn sóng lòng bao giọt lệ tuôn
Bao thế hệ làm lên màu bất tử
*****
Chuyện trãm trứng đã chia thành đôi ngả 
Nửa lên rừng nửa xuống biển tình ca 
Trời Nam chung dòng máu giữ quê nhà 
Nơi đầu sóng trường xa tràn vang vọng
*****
Những Hương hồn tuổi xanh đầy quả cảm
Đã Viết thêm cho Trang sử thẫm Hồng 
Không sờn lòng trước hiểm họa bão dông
Anh mãi mãi ở trong lòng dân tộc
*****
Ngàn nãm sau vẫn chói ngời như Ngọc
Niềm tự hào cho dân tộc Việt Nam
        Thơ: Hung Do

🌰🌰🌰


HỌA:

Hưng Xuan

Tổ quốc gọi phi đội anh xuất kích

Đại bàng bay cao vút tận tầng không
Nơi hải đảo quân thù đang thèm muốn
Vẽ lưỡi bò xâm lấn biến quê hương
*****
Đàn chim sắt bay tuần tra bảo vệ
Với mắt thần dõi sát kẻ xâm lăng
Mặt đất gọi...các anh nào nghe rõ
Su ba mươi chẳng thấy tiếng trả lời
*****
Cả đất nước hàng vạn người nghẹt thở
Từng phút giây thấy quí giá vô cùng
Tàu cứu hộ, thuyền ngư dân vào cuộc...
Nước mắt buồn...trời cũng đổ mưa tuôn
*****
CASA đó tìm anh trong biển cả
Chín con người lại dũng cảm hy sinh
Máu đã đổ hòa chung lòng đất Mẹ
Triệu người dân lại kính cẩn nghiêng mình
*****
Những tiếng khóc đau thương bao lặng phủ
Con đợi cha mãi chưa thấy về nhà
Đôi mắt Mẹ mờ nhoà nhìn di ảnh
Người vợ hiền thắt khăn trắng  tiếc thương
*****
Anh nằm xuống nơi vĩnh hằng đất Mẹ
Đồng đội ơi gạt nước mắt đau buồn
Lại tiếp tục đường các anh đã chọn
Nhạc hành quân vẫn theo bước anh đi...
         Thơ: Hưng Xuan

🌰🌰🌰


HỌA:

Nguyễn Kiệm

Cũng có kẻ mắc vào khoá lính, 

Bỏ cửa nhà đi gánh việc quan, 
Nước khe cơm ống gian nan, 
Dãi dầu nghìn dặm lầm than một đời. 
*****
Buổi chiến trận mạng người như rác, 
Phận đã đành đạn lạc tên rơi. 
Lập loè ngọn lửa ma trơi, 
Tiếng oan văng vẳng tối trời càng thương. 

(Tế TLCS trích)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét