Thứ Hai, 19 tháng 12, 2016


CHỞ TRĂNG ...

Ai chở ánh trăng vàng đi đổ
Áng bồng bềnh sóng vỗ loang bờ
Gió mơn dệt vẽ đường tơ
Đưa thuyền biển ái bơ vơ ngược dòng

Đêm tuyết rụng vàng bông se mượt
Sương loang mờ trải ướt trăng sao
Ánh vàng run rẫy khát khao
Mảnh rơi vụn vỡ mảnh vào hoang vu

Dạ nhàu nát vàng thu úa rũ
Trăng hoang tình trú ngụ đào mơ
Biển xanh hòa khúc nhạc thơ
Viễn sơn ly khách ngẩn ngơ dáng thuyền

Dưới đêm vệt sáng huyền sương ảo
Áng mây ngà lượn đảo thuyền yêu
Hoang lòng lãng tử say kiều
Vớt vầng nguyệt ảnh bồng phiêu giữa dòng ...
Thơ: Giang Hoa

BÌNH THƠ:

CHỞ TRĂNG.
Của Giang Hoa.

" Trăng nóng lạnh soi sầu vạn cổ.
Sao trần gian rầm rộ bán  trăng.
Than ôi ...duyên phận cô Hằng.
Cảm thương chú Cuội cầm bằng ra sao !?..."

CHỞ TRĂNG.

Thuyền tình của Giang Hoa Bích Yến đi trên biển ái ngược dòng vào một đêm có gió mơn man thổi nhẹ gợi khúc tơ sầu.Đêm ấy, trên cao trăng vàng tỏa sáng chiếu xuống mặt sông.Bóng trăng bồng bềnh trên sóng nước .Từng cơn gió thoảng nhẹ...sóng làm vỡ bể ánh trăng.Mảnh nguyệt vỡ vụn lan dần vào tận bãi bờ xa...
Khoan thuyền tràn đầy ấp ánh trăng khiến người du thuyền tưởng chừng như đang chở cẫ ánh trăng mang đi đổ xuống...

Ai chở ánh trăng vàng đi đổ.
Ánh bồng bềnh sóng vỗ loang bờ.
Gió mơn dệt vẽ đường tơ.
Đưa thuyền biển ái bơ vơ ngược dòng.

Mảnh trăng vỡ vụn...loang khắp mặt nước nhấp nhô như run rẩy lan dần đến tâm hồn thi sĩ hòa với cảnh sương rơi tuyết rụng khơi động cảm xúc khát khao....niềm thương nổi nhớ khi chợt nhìn sự bể nát của ánh trăng.như mảnh tình tan nát trong cảnh hoang lạnh của đêm trăng. Một đêm sương tuyết vô cùng  buồn bã..Nhưng cũng tuyệt vời thơ mộng..
Vì:
Sương loang mờ trải ướt trăng sao.
Và,:
Đêm tuyết rụng vàng bông se mượt.

Sương loan mờ hay mắt mình đẫm lệ.?
Một vay mượn màu sắc tượng hình chứa ý thật hay: "Tuyết rụng vàng bông se mượt"
Cả đoạn 4 câu hay vô cùng.!

Đêm tuyết lạnh vàng bông se mượt
Sóng loang bờ trải ướt trăng sao.
Ánh vàng run rẩy khát khao.
Mãnh rơi vụn vỡ mảnh vào hoang vu.

Nhìn núi xa ..vọng ngóng khách ly hương ngẩn ngơ thờ thẩn dạ....kia là biển xanh  sóng rì rào đang trỗi khúc nhạc tơ lòng .Trăng mờ ảo đêm hoang vắng gợi lòng hoang hoải.Tình yêu lưu giữ ở lòng đã như cây mùa thu úa lá.Lòng thi nhân chồng chất trĩu sầu..vì mỏi mòn mơ ước ngày biển xanh hòa khúc nhạc.Đợi  khách ly xa về tái ngộ nhìn lại dung nhan của người mình yêu dấu .

Dạ nhàu nát vàng thu úa rũ.
Trăng mơn tình trú ngụ đào. ..mơ.
Biển xanh hòa khúc nhạc thơ.
Viễn sơn ly khách ngẩn ngơ dáng thuyền.

Tác giả nhu lưu luyến ánh trăng vàng bể vỡ .Muốn vớt lại mảnh trăng xưa có lời thệ hẹn..Muốn tim lại thuở hoa mộng trăng tròn.Không muốn ly rời kỉ niệm yêu thương...luyến lưu hạnh phúc buổi đầu .Nhưng đêm nay ánh nguyệt bồng phiêu trên sóng nước không thể vớt được và hình ảnh người viễn khách vẫn trên bước phiêu bồng theo dòng định mệnh như bóng trăng loang vỡ  không thể kéo níu quay về..Tác giả ví lòng mình như chàng Kim Trọng mơ ước tái ngộ nàng Kiều.
..
Dưới đêm  dệt ánh huyền sương ảo.
Áng mây ngà lượn đảo thuyền yêu.
Say lòng lãng tử mơ Kiều.
Vớt vầng nguyệt ảnh bồng.phiêu giữa dòng...

Viết đến đây tôi chợt nhớ câu ca dao bất hủ ở lòng mình.
""Hỡi cô tác nước bên đàng.
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi "

Một ánh trăng Vàng ....
Một vầng trăng thề hẹn....

Một tám chân tình....thế mà có người đem trăng đi bán đổ...Quả vô cùng chua xót đớn đau..phải chăng họ cũng đau lòng nát ruột ,?!.....

Thơ Giang Hoa "Bích Yến Nguyễn " tuyệt vời vô cùng cảm xúc đối với tôi.

Phạm Văn Niêm 15/12/2026.
,,,(tại TPHCM)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét