Thứ Năm, 22 tháng 12, 2016





EM RẤT SỢ VÀ EM RẤT SỢ ...

Em rất sợ và em rất sợ !!!
Màn đêm buông rạn vỡ tim yêu
Bỗng dưng như thấy những điều
Hoang mang nhịp đập hương yêu ngập tràn

Tình một thuở nồng chan hương sắc
Rồi thời gian để mặc trôi qua
Nhớ nhung lạc giữa dương tà 
Ánh rơi mắt lệ nhụy hoa héo tàn

Em rất sợ vết loang màu tím
Nét mực nhòa chết lịm hồn thơ
Lau dòng nước mắt hoen mờ
Sợ anh lạc mất trang thơ úa nhàu

Em rất sợ đông sầu lạnh lẽo
Để hương yêu nhạt nhẽo dần trôi
Nâng đàn run rẩy rã rời
Lạc dây phím gãy cung rơi tim chùng

Rồi những tháng mưa rưng mắt lệ
Một ngày kia nắng sẽ tàn phai
Khắc tên giữa bức tường dài
Nhưng em sợ đổ tương lai không còn

Nhìn phía trước sao mòn mỏi quá !
Nhận ra rằng ta đã xa nhau
Tình yêu là cả biển màu 
Em như lạc lõng bể sầu chơi vơi ...
                 22.12.2016
           Thơ: Giang Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét