Thứ Ba, 29 tháng 8, 2017







NÌ ...  O ƠI !

Nghiêng vành chiếc nón bài thơ
Trông theo vạt tím cuộn bờ níu chân
Chiều ni đứng ngẩn bần thần
Nhìn o gái Huế phân vân đợi đò

Nì ! ....  
Thuyền chao vẫn đợi đó O
Chòng chành hai bến còn O bến nào ...
Tiếng lòng sóng vỗ thuyền lao
Gót hài O bước ngọt ngào bến mơ

Dáng kiều nũng nịu bên bờ
Ướp hương hoa mật thuyền thơ đợi chàng
Cơn mưa nhỏ hạt đò ngang
Ướt mềm vạt áo sũng choàng dáng mai

Mưa lưng nhẹ hẫng vai gầy
Còn cơn gió lãng bủa vây sương mù
O ơi !  Trời ngã vào thu ... 
Sông hương núi ngự điệu ru giấc nồng

Cẩm lăng Tự Đức rực hồng
Nì !  Còn tôi dõi bước chờ mong O về .... 
                            29. 08. 2015
                        Thơ: Giang Hoa


************

HỌA:
Diep Luong

Huế nên thơ  , xứ Huế mông mơ !
Gặp cô gái Huế ..mộng mơ thêm nhiều !
Áo dài tím Huế  ngọt ngào , dịu dang  
uyển chuyển đón chào khó quyên !
Ai lên xú Huế thì lên ! 
Đã  vui  thăm Huế ...!
Sẽ quên ngày về ... 
Bởi vì   Huế .đẹp ...Huế ..thương  ..!
                      Thơ:  Diep Luong

*************

HỌA:
Hung Nguyen


HUẾ YÊU ...

Tôi yêu Huế đến vô cùng
Sông Hương , núi Ngự muôn trùng yêu thương
 Tôi yêu Huế đẹp vô thường
 Con đường thuở ấy đêm trường vấn vương

 Tôi yêu dòng chảy sông Hương
 Phù sa trĩu nặng yêu đương dâng trào
Giọng hò O quá ngọt ngào
 Say mê đắm đuối len vào trái tim

Vân Lâu bến mộng đương tìm
Chìm trong nỗi nhớ O mình nơi mô
Lăn tăn ngọn sóng ven hồ
Trăng khuya vọng tiếng ngựa thồ đón đưa

Tôi yêu Huế nói sao vừa
Tràng Tiền soi bóng đêm vừa qua đêm
Tôi yêu giọng hát êm đềm
 Cố đô thành cổ môi mềm tình nhân

Tôi yêu Huế cõi hồng trần
 Bàn chân dẫn lối chạm gần thiên thai
Tôi y Huế tháng ngày dài
Cài màu áo tím hoa mai xuân tình

Tôi yêu nét đẹp lung linh
Bình minh rạng rỡ quê mình Huế ơi !
                           Thơ:  Hưng Nguyen 

**********

HỌA:
Tat Ha

Đò ai còn đợi còn chờ 
Dáng chièu lả lướt thẫn thờ đọi ai 
Đò ngang đưa đón lâu nay 
Hỡi O áo tím có hay không là 
Sông sâu sóng cả phong ba 
Chèo vững tay lái vượt qua nghìn trùng 
Thương cho phận gái má hồng 
Lẻ loi đứng đoi või trông sang bờ 
Liệu răng đã có ai chờ 
Măt trời đang khuất lững lờ mây trôi 
Này O áo tím kia ơi 
Trời cũng sắp tối xin mời O sang 
Nha anh ớ kế đầu làng 
Thầy mẹ đang muốn cơ nàng dâu ngoan 
Hay là anh dẫn O sang 
Nếu O đòng y ngựa vàng đon đua 
              Thơ:  Tat Ha. -  Vt 29/8/2015

 ************              

HỌA:
Le Quoctrung

NGẨN NGƠ

Áo tím trong chiều khiến NGẨN NGƠ
Dòng Hương cuộn chảy nhẹ như chờ
Tràng Tiền luống vọng nhiều nhung nhớ
Vĩ Dạ hoài trông lắm thẩn thờ
Chiếc nón bài thơ hòa nhịp thở
Sân trường Quốc học quyện hồn mơ
Người đi trở lại lòng còn ngỡ 
Kỷ niệm quay về để NGẨN NGƠ.
                         Thơ:  Le Quoctrung

**************
                           
HỌA:
Minh Phú .

Bao nỗi nhớ thân thương về chốn cũ
Dạ u hoài rũ rượi khúc tình ca
Huế của ta ! năm tháng chẳng phai nhòa
Miền đất Mẹ ! nơi cách xa thăm thẳm

Mối lương duyên vẫn còn in thắm đậm
Nơi hẹn thề chầm chậm đợi người sang
Núi Ngự Bình đưa đến chốn thiên đàng
Sông Hương lặng đêm trăng cùng thổn thức

Phố về đêm Nam Giao đèn hoa rực
Phu Văn Lâu dằng dặc khúc nam ai
Vấn vương lòng tựa ngực má kề vai
Đồi Vọng Cảnh tay đan trao luyến ái .;.
                          Thơ:  Phú Minh

                          ***********************

HỌA:
Độc Cô Cầu Bại

Sáng nay nắng Huế ửng hồng
Đón o gái Huế sang sông chờ đò
Nì o sao mãi đắn đo
Xin bước xuống đò anh chở qua sông
                         Thơ:  Độc Cô Cầu Bại

*************

HỌA:
Huu Doantien                      

NÓN VÀ EM…

Em về chiếc nón nghiêng che
Bay bay tà áo chiều hoe nắng vàng
Tóc huyền vương nhẹ Hương Giang
Vòng tay sải rộng gian nan đôi bờ

Dáng em nhẹ bước hững hờ
Bóng in lòng nước bài thơ Huế mình
Sông Hương núi Ngự thần kinh
Chuông Linh Mụ đổ đượm tình quê hương
30.8.2015 –   Thơ :  Trang Thiện Thy
                           

************

HỌA:
MY Chau Nguyen

---TÂM SỰ---

Đi mô rứa O nữ sinh Đồng Khánh
Để sương chiều lành lạnh thấm vai O
O đi mô, đi tới chốn hẹn hò
Răng mây tím buồn mơ lên mắt biếc
*
Về nhà ư, không phải rồi tôi biết
Nhà của O côi nớ gọi Kim Long
Theo Hương Giang thì phải lội ngược dòng
Răng O lại bước xuôi về vĩ dạ
*
Không có chi mà răng nghe là lạ
Một nỗi buồn vô cớ dậy trong tôi
Ngó theo O tôi cũng thấy bồi hồi
Chợt dĩ vãng xa xôi nào hiện đến
*
A! Phải rồi , có một người tôi mến 
Mà bóng hình dáng dấp cũng như O
Hai đứa tôi yêu không biết hẹn hò
Vì người nớ ở xa xa tôi lắm
*
Tính đường đi không biết bao nhiêu dặm 
Bao nhiêu đèo bao sông suối cầu qua
Chỉ biết rằng hai đứa ở thật xa
Mà gần gũi qua tấm lòng mong đợi
*
O biết không có một chiều người tới
Đông cuối mùa nắng mới tựa ngày xuân
Hồn thơ tôi say dậy với muôn vần
Hương dìu dịu ái ân tràn ngập lối
*
Đất thần kinh chợt vui như ngày hội
Công viên này một tối đã chứng minh
Linh Mụ kia soi bóng nước đôi hình
Trao hoa dại gởi chút tình thương nhớ
*
Rồi một sớm người ta về trong nớ
Trời cũng buồn cũng nức nỡ chia ly
Thả mù giăng em không nói được gì
Tôi nín lặng cho lòng buồn lên điệu
*
Người đi rồi tôi trở về thất thểu
Tính thời gian xe chạy chốn người qua
Người đến đây cũng vội tựa lúc xa
Nên thương nhớ còn trong tôi nhiều lắm
*
Nhớ thương nhiều cho lòng tôi thêm nặng
Thả hồn buồn tôi dạo lại gặp O
O đi mô đi tới chốn hẹn hò 
Răng mây tím buồn mơ lên mắt biếc
Thơ: My Chau Nguyen

************






GÁNH ĐỜI ..

Đôi quang gánh tìm về gốc nhỏ
Lan hương tỏa mọng rộ mùa sang
Hoa thơm bát ngát ngập tràn
Loang ngàn con nước mênh mang gió lồng

Theo cơn gió quẩn vòng lao lý
Vạn cảnh đời sắc trí muôn màu
Tòa sen ánh sáng ngọc châu
Cuồng mê thế tục ngẩng đầu ánh dương

Hồng trần phúc chánh đường tu chí
Phật di đà đạo lý tâm linh
Cửa thiền đức hạnh phục sinh
Hướng chân thiện mỹ nhục vinh tháp tòa

Lục căn tịnh tâm hòa đức mở
Minh tâm khai trí tỏa hương đời
Vô thường quán tưởng được vơi
Phước sanh vô lượng đạo trời khắc ghi 💄
                                   05. 11. 2015
                               Thơ: Giang Hoa

**********                           

HỌA:
Việt Bùi Quốc

Vô lượng thọ Phật
     Sắc - không

Hữu lượng đặng sinh
Không khởi không kết
Tu chân đắc hạnh
Không tâm không tịnh
Gieo nhân gặt quả
Tình chảy vô tình

Đôi dòng đồng cảm, sẻ chia!
Sóng tiếp sóng bước mà chia nỗi niềm
                     Thơ:  Việt Bùi Quốc

**********                           

HỌA:
Tat Ha

ĐỜI VUI 

Đời muôn nẻo muôn hình hà khắc 
Sắc cuộc đời muôn sắc muôn hương 
Mưu sinh trên mỗi đoạn đường 
Từ bi hỷ xả khang cường đầy vơi 

Khổ một kiếp một đời không đợi 
Sướng hiển vinh không gọi không lai 
Hào quang một đấng anh tài 
Xông pha chiến trận không phai chí bền 

Đời khắp chốn không thù không giận 
Ức làm trai trí khí vẫy vùng 
Núi sông điệp điệp trùng trùng 
Thỏa lòng nam hán anh hùng thế gian 

Đời có đẹp khi lòng còn đẹp 
Lòng có thanh khi trí còn thanh 
Đời vui cuộc sống an lành 
Vui vầy bạn hưu công thành niềm chun
                            Thơ:  Tat Ha

***********                             

HỌA:
Quang Hoang Quoc

Adidaphat
Thiện tai thiện tai

Hương thơm vừa ngút chiên đàn
Khói thơm ngào ngạt vươn ngàn cõi xa
Lòng con kính ngưỡng thiết tha
Kính mong chư phật thương mà chứng minh

Vô thường quán tưởng phục sinh
Phước sanh vô lượng cho mình cho ta
Phiêu diêu qua cõi ta bà
Khéo tu cho nổi vụng là chìm mau

Chìm rồi biết về nơi đâu
Rõ ràng là đến vạc dầu u minh.....
.......         Thơ: Quang Hoang Quoc
Mô phật...

***********

HỌA:
Tuấn Tôn

RẠNG MỘT KIẾP CHÚNG SINH 


****************************************

Gãy gánh rồi theo về phố nhỏ ,
Sống lầm than vò võ mùa sang !
     Niềm riêng khổ lại ngập tràn ,
Gió mưa dồn dập nát tan đoá hồng !

Giữ yên phận gìn trong đạo lý ,
Chẳng thể nào tâm trí phai màu !
      Đức thời sánh với ngọc châu ,
Chốn trần bắc nối nhịp cầu âm dương !

Vững vàng bước trên đường chân lý ,
Tìm lại người tri kỷ , tri âm .
       Trần gian một kiếp phong trần ,
Đạo đời vẹn nghĩa thiện chân sáng loà !

Sống thanh thản chan hoà cởi mở ,
Tâm an vui hoa nở hương đời .
       Gánh đời nặng dẫu chơi vơi ,
Rạng một đời người , rạng kiếp chúng sinh
                           Thơ:  Tuấn Tôn

***********                     

HỌA:
Tran Chien

KIẾP NHÂN SINH


Ai cũng phận chúng sinh bé nhỏ
Quân vương hay nghèo khổ giàu sang
Khi vui sung sướng ngập tràn
Khi buồn âu cũng nát tan cõi lòng

Suy nghĩ ấy trong vòng tình lý
Phúc duyên căn hoàn mỹ nhiệm màu
Khi lành óng ánh trân châu
Khi dữ chẳng biết đâu đầu âm dương

Lúc sinh thời đều thường tu chí
Cầu mong sao tổ tỉ hiển linh
Độ trì một kiếp nhân sinh
Sao cho lánh nhục hiển vinh con nhà

Ai cũng muốn chan hòa cởi mở
Bình an thân hít thở khí trời
Rành câu nông cạn đầy vơi
Đừng nên tham lấy của trời mà chi
                 Thơ:  Tran Chien

***********                      

HỌA:
Phan Quynh Nhu

KIẾP SANH SI

Đời người kiếp sanh si ham muốn 
Đuổi theo nhiều vinh chuộng đam mê
Ngỡ ngàng trong giấc ê chề 
Một mình nước mắt tái tê cõi lòng

Lên xuống ngựa long đong nghiệp gánh
Đấu một đời hơn mạnh được thua
Xuôi tay một tiếng chuông chùa
Rũ tàn gió lạnh thổi lùa mộ bia 

Yêu say đắm tình kia một kiếp
Vỡ tràn mê mộng điệp trăng sao
Chia ly khóc hận ngất trào
Mới thương chán cũ đường vào hư vô

Bỏ gánh nặng quẳng thồ si dại
Nhẹ lòng tâm quảng đại mênh mông 
Lòng thu mặt nước hồ trong 
Lá vàng rơi rụng hư không kiếp người.
                    Thơ:  Phan Quynh Nhu

***********