TRỞ VỀ ...
Vó mã lồng vang đổ dập dồn
Sương chiều vỡ vụn phủ hoàng hôn
Người đi chẳng biết / bao lần hạ
Giữa tiết mùa / sao bậu tủi buồn
Cũng bởi ngày xưa rời phố thị
Sao mà thuở ấy giận làng thôn
Giờ đây trở lại phương nào hỡi
Thấy cảnh vườn hoang rũ rượi hồn
12.08.2017
Thơ: Giang Hoa
*********
HỌA:
Trần Khanh
THU VỀ
Vào thu lá úa vọng thêm dồn
Vạt nắng vàng rơi rọi ánh hôn
Biển mộng trải lòng tình mãi nhớ
Thuyền mơ lướt sóng ái vẫn buồn
Tàn đêm gợi nguyệt khoe bên xóm
Mến bạn đề thơ hẹn cuối thôn
Hương lửa sắp tàn men phấn nhạt
Thềm hoa mộng mị bóng ru hồn...
Thơ: Trần Khanh
**********
HỌA:
Mười Nguyễn Văn
VẪN VỌNG HỒN
Tiếng trống thu quân đánh dập dồn
Trời chiều đã ngã bóng hoàng hôn
Anh hùng chiến địa, thân đang khốn
Chinh phụ phòng the, dạ bỗng chồn
Vị quốc vong thân đành phải chọn
Vì dân bỏ xác chẳng thèm khôn
Máu xương liệt sĩ bao hao tổn
Đến mãi ngàn thu vẫn vọng hồn...!
Thơ: Nguyễn Văn Mười
**********
HỌA:
Hung Do
MỘNG CŨ
Lữ khách đường xa mộng dập dồn
Giang Hồ phiêu bạt nhớ người thương
Cảnh luôn gợi mở cho tiềm thức
Sắc làm say cả bóng hoàng hôn
Phận gửi theo mơ trong vô định
Duyên nhờ may rủi với vui buồn
Phương trời thãm thẩm mong lần chót
Tình tự để nuôi lại phần hồn
Thơ: Hung Do
**********
HỌA:
Minh Ngoc
. TRỞ VỀ...
Ngựa hí reo vang đổ dập dồn
Sa trường bảng lảng,phủ hoàng hôn
Chinh nhân chẳng quản,bao xuân hạ
Phận nữ cô thôn hận tủi buồn
Chiến thắng rền vang bao phố thị
Giặc thua hớt hải vạn làng thôn.
Xác em giặc giấu phương nào hỡi?
Chiến sĩ mắt trông...rũ rượi hồn...!.
Thơ: Minh Ngọc
**********
HỌA:
Dinh Ninh Nguyen
THÂN TRAI
***************
Đơn thương độc mã chốn vân đồn
Lính trẻ lên đường lắm càng khôn
Trấn thủ biên cương /còn thiếu thốn
Đang mòn mỏi/ giữ lấy làng thôn
Bao năm lìa xứ còn đang khốn
Những buổi xa người vẫn mãi tồn
Tử địa chờ cho quân hỗn đốn
Thân trai chiến trận giữa tiền đồn
Thơ: Dinh Ninh Nguyen
**********
HỌA:
Hoài Xuân
XÓT TỦI
Đường xưa quạnh quẽ gió đưa dồn
Cảnh cũng như người vắng lặng hôn
Biệt xứ qua ngày không biết dại
Quê nhà đoạn tháng chẳng hề khôn
Vì ham lộng lẫy ra phường thị
Bởi tại chê hèn bỏ ruộng thôn
Mãi đứng tìm quanh làng lạ hởi
Hoang màu đất bạc đỏ phơi hồn
Thơ: Hoài Xuân
**********
HỌA:
Nguyễn Lân
.
=== VẪN NHỚ THƯƠNG ===
Tráng sĩ ra roi ngựa nhảy dồn
Tung bay khói bụi buổi hoàng hôn
Khi đi trắc trở lòng người khổ
Lúc lại giao hòa dạ kẻ buồn
Chẳng biết làm sao than vãn tủi
Nào ngờ gặp được lệ trào tuôn
Bao năm cách trở xa biền biệt
Nhớ lắm thương nhiều tú nữ thôn.
Thơ: Lân Nguyễn.12/08/2017.
**********
HỌA:
Diệu Hương
TRỞ VỀ
*****
Vẫn tiếng cồng vang gõ dập dồn
Dân làng mở hội đón hoàng hôn
Vừa xong vụ lúa xuân còn thiếu
Chuẩn bị mùa sau dạ bỗng chồn
Những buổi về quê nhìn phố thị
Bao niềm hỷ ái hẹn miền thôn
Cùng thư giãn tại nơi bờ phúc
Cảm nhận cùng non thắm cả hồn
Thơ: Diệu Hương
*********
HỌA:
Manh Tien Nguyen
125- CHỜ ANH
Chờ anh bỗng thấy nhịp tim dồn
Thấp thỏm em tìm những nụ hôn
Ngẫm cảnh nhà thơ vào giáp trận
Ngồi nghe nhạc sĩ tiến công đồn
Hồng hoa thắm đỏ nơi thành thị
Thạch thảo hoe vàng dưới xã thôn
Đại pháo giờ như còn ngủ kỹ
Mùa xuân trở lại ngất ngây hồn
12/08/17- H V
Thơ: Manh Tien Nguyen
**********
CẢM TÁC:
Dem Bau Troi
BA ĐÌNH MÙA THU ẤY
Ba đình năm ấy sóng người dồn
Thắm buổi ngày khai đọc tuyên ngôn
Vang vọng từng câu từ giọng Bác
Lặng im dạ mãi thấy vui cười
Cờ sao sắc đỏ vờn năm cánh
Vọng buổi hòa vang dưới lễ đài
Nước Việt giờ khai còn lưu mãi
Mùa thu thỏa mộng sánh yên bình....
Thơ: Bautroidem
**********
HỌA:
Nắng Phai Chiều Xưa
TRẢI NỤ HÔN
Đường xa vó ngựa sải vang dồn
Mã phóng nhanh về trải nụ hôn
Cách biệt lâu / giờ mong trả lỗi
Ngày đi hứa hẹn / nỗi đong buồn
Sao rồi nhớ mãi nên rời thị
Bởi đã thương hoài tại lối thôn
Những lúc mơ thầm ôm mộng gởi
Làn môi đượm thắm chảy trong hồn
Thơ: Nắng Phai Chiều Xưa
*********
HỌA:
Cong Duong
VÔ ĐỀ
Vó ngựa tung hoành tiếng gõ dồn
Tà dương nhuộm tím buổi hoàng hôn
Người đi phố thị lòng canh cánh
Kẻ ở cô thôn dạ nhớ buồn
Chán cảnh phồn hoa nơi đất khách
Nhớ nơi dân dã chốn làng thôn
Ngày về luyến nhớ người đưa đón
Đẹp cảnh đẹp người...quả hút hồn
Thơ: Cong Duong
**********
HỌA:
Huuchinh Dang
NGÀY CƯỚI EM.
Tai ù pháo nổ điệu liên dồn,
Nghĩ đến giờ lành phối hợp hôn,
Đại lễ em đi, tim nát thốn,
Hồng y xuất giá ,dạ dâng buồn,
Người vui náo nhiệt đờn ca rộn,
Kẻ khổ u hoài lặng lẽ thôn,
Lắc lẻo tình đời yêu với trốn,
Còn đây nữa bóng mất tiêu hồn .
Thơ: Huuchinh Dang
**********
HỌA:
Dinh Tuan Minh
ĐỢI ...
Chiều về nắng nhẹ gió đưa dồn
Thấy xốn xang lòng bởi nụ hôn
Thu đến sao cúc vàng vẫn nhớ
Hạ đi mà phượng úa đang buồn
Sương mờ hiu quạnh trôi đầu xóm
Gió nhẹ lẻ loi dạt cuối thôn
Người cũ phương nào mau trở lại
Chờ trông mòn mỏi buốt tâm hồn
Thơ: Dinh Tuan Minh
**********
HỌA:
Nguyễn Tuấn
RU HỒN
Trời đang tạnh ráo bỗng mưa dồn
Nước lũ lan tràn ở tận thôn
Những tưởng giao mùa Xuân tới hẹn
Ngờ đâu trở tiết hạ như còn
Nhà to cửa lớn tường cao đẹp
Quán nhỏ hiên lùn ngõ ngập hơn
Nếu lỡ mai nầy anh ở lại
Làm sao có chỗ đặng ru hồn
Thơ: Nguyễn Tuấn 12/08/2017
**********
HỌA:
Nguyễn Chiến
…..MONG NGÓNG …
Chờ ai thấp thỏm nhịp tim dồn
Đợi mãi mong người gửi nụ hôn
Vó ngựa đường xa chiều nắng hạ
Chồn chân lối hẹp buổi thu buồn
Quay về ngõ xóm trên thành thị
Trở lại nơi miền giữa phía thôn
Trống giục tàn canh hồn tủi hỡi
Lòng nghe thổn thức gợn se hồn
..12..08..17,,NC
*********
HỌA:
Mạc Trọng Khánh
HỌA nđt
DỄ VƯƠNG HỒN
Bình nguyên lũ ngựa khởi chân dồn
Rải nhịp âm đều ngỡ đất hôn
Lãng tử tràn vui lòng muốn rộn
Thuyền quyên thoải mái dạ hơi chồn
Vầng dương lóa rạng soi đầu bản
Ánh nguyệt loang mờ thoảng giữa thôn
Kẻ vướng tình yêu thường nghĩ bộn
Người mong nghĩa quyện đủ vương hồn
Thơ: MTK 12-8-2017
*********
HỌA:
Hải Đăng
.
Tặng nhé người ơi bởi chữ ôn
Mây bay mấy thủa gửi hoàng hôn
Còn vương cõi mộng bên bờ ngỏ
Nỡ nhớ nàng ơi hỏi có buồn
Giấu cả vào tim bao thổn thức
Ngàn mong đợi mãi tỏ đầu thôn
Chờ trong ánh mắt dìu thơ thẩn
Khẽ hỏi trăng khuya lạc lõng hồn.
Thơ: Hải Đăng
**********
HỌA:
Duc Au
TRỞ VỀ ...
Năm tháng cứ đi tuổi tác dồn
Thân giờ ngả bóng xế hoàng hôn
Chặng dài nghiệp đã trôi bao hạ
Đằng đẵng nghề vương lại bấy buồn
Tưởng gởi được thân nơi phố thị
Xác còn lưu luyến với làng thôn
Hưu nhàn toan tính gì đây hỡi ?
Thi tứ bừng khơi … giải thoát hồn.
Thơ: Phúc Lũy
*********
HỌA:
Đức Hạnh
TÌNH THU
Lá thu dào dạt cứ rơi dồn
Nàng Nguyệt yêu đời mãi thích hôn
Lúng liếng cô Hằng như nũng nịu
Điệu đàng chú Cuội cũng u buồn
Trăng cười thắm thiết khơi vườn mộng
Gió hát nồng nàn trải ngõ thôn
Đến nhé em! Hoa tình đã nở
Trái tim vui, mở cửa tâm hồn.
Đức Hạnh -13.08.2017
**********
HỌA:
Tai Tan Le
HỒI MÃ THƯƠNG..!
Một thuở trời mây vó ngựa dồn
Tung hoành chẳng ngại tuổi hoàng hôn
Bao lần yếm bạt vang trời hí
Mấy bận ghì cương chiếm trận đồn
Thuở ấy bờm căng đuôi cợt gió
Giờ đây vó quỵ gót chùng chôn
Còn đâu bóng dáng thời oanh liệt
Tuấn mã hồi thương gát kiếm buồn.!
Thơ: Le Tan Tai
**********
HỌA:
Tri Nguyen Huu
TỪ ĐÓ EM BUỒN
Giờ xa mắt lệ cũng thêm dồn
Phút giã từ nhau gửi nụ hôn
Ước cũ còn đây câu tiển biệt
Thề xưa lắng đọng chữ u buồn
Chiều rơi nặng nỗi niềm da diết
Bóng đổ dài bên rặng liễu thôn
Gió trải mây sầu cho nguyệt dỗi
Mưa giăng tỏa mịt tái tê hồn !
Thơ: Nguyễn Hữu Trí
*********
HỌA:
Thanh Binh Do
XAO XUYẾN !
❤️❤️📚❤️❤️🌷🎼❤️❤️🌷🌷
"Hoà Thơ GIANG HOA"
🌷❤️❤️🌷
Lo phi nước đại vó câu dồn!
Lạc vọng Mã hồi..! Thắm nụ hôn!
Lấp lánh sương chiều khơi nỗi nhớ!
Lung linh nắng sớm gợi cơn buồn!
Lên rừng lội suối băng ghềnh đá!
Leo núi qua đèo vượt xóm thôn!
Lữ khách dừng cương chừng ngoãnh lại!
Luyến lưu cảnh đẹp xuyến xao hồn!❤️💜
🌷❤️🎼📚❤️🌷
🍷⛱🍷
👬
14-8❤️2017
TBĐ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét