Thứ Năm, 17 tháng 8, 2017
MỘT NỖI BUỒN
Quạnh quẽ về khuya gió thổi luồn
Bên ngoài tiếng nhạc đảo trùng muôn
Trầm ngân vũ điệu hòa âm phách
Lại khởi từng cung vỡ thác nguồn
Dữ dội mà nghe hồn đổ nát
Ngơ ngàng bỗng thấy lệ trào tuôn
Lòng như chết lặng bao sầu não
Thả dưới dòng tương một nỗi buồn
10.08.2017
Thơ: Giang Hoa
*********
CẢM TÁC:
Dem Bau Troi
ĐƯỜNG THU XƯA
Xác vũ mùa thu dạ trải luồn
Khung chiều vọng gió buổi nào muôn
Mà tôi ngỡ thoáng nhòa hương phách
Nắng tỏa vàng rơi mãi vợi nguồn
Đẫm mắt nhìn theo lòng bỏ nát
Thôi đành lỗi hẹn ái hoài tuôn
Dòng tương cạn hết chơ hồn não
Chả lại đường xưa sắc rã buồn...
Thơ: Bautroidem
**********
HỌA:
Dinh Tuan Minh
NHỚ BẠN
Đường khuya bước nhẹ gió đan luồn
Tiếng vọng dập dình nhạc vạn muôn
Giai điệu ngỡ bom cày trên phố
Phách bè như thác dội đầu nguồn
Dập dồn bỗng thấy lòng tan vỡ
Sôi động mà sao lệ sắp tuôn
Tiếng nhạc khoét hằn thêm nỗi nhớ
Lẻ loi mòn mỏi những đêm buồn
Thơ: Dinh Tuan Minh
*********
HỌA:
Dinh Ninh Nguyen
ĐÊM THU
************
Đêm thu tiếng suối vọng đầu nguồn
Để gió hao gầy rảo bước luôn
Đã thấy trùng khơi trào sóng cuộn
Đang mơ mộng ái ngập tình buồn
Đàn ai khéo gẩy từng âm cuốn
Đáy dạ rung lên những điệu luồn
Đứng sững sao mà lòng chẳng muốn
Đong từng nỗi nhớ vạn niềm muôn
SG : 10/08/2017
Thơ: Dinh Ninh Nguyen
*********
HỌA:
Vũ Sĩ Lâm
đề : "LINH CẢM LẠ"
Đêm khuya cửa đóng gió thu luồn
Trùng dế dạo đàn khắp nẻo muôn
Nước chảy rì rào xa cuối suối
Kê minh vang vọng mãi đầu nguồn
Nỗi lòng thổn thức đầu đau nhức
Tâm trí bồn chồn mưa cứ tuôn
Có lẽ người đi linh cảm đến
Truyền về tâm thức để ta buồn .
Thơ: Vũ Sĩ Lâm
*********
HỌA:
Bảo Bình
NỐT NHẠC BUỒN
Đêm khuya văng vẳng nhạc nghe buồn
Tiếng vọng âm thầm oán hận luôn
Nốt bỗng triền miên buông thô thẩn
Cung trầm cuồn cuộn cuốn sầu tuôn
Mây mờ lững thững treo đầu núi
Nguyệt lặn chênh vênn đậu cuối nguồn
Thiếu nữ lơi đàn hồn thổn thức
Cành giao quyện gió tả tơi luôn
Thơ: Bảo Bình
*********
HỌA:
Hoài Xuân
CHẠNH LÒNG
Bên ngoài ngạch cửa gió đông luồn
Tuyết đọng rơi đầy trắng ngõ muôn
Lắng dạ đàn xa đều nhịp phách
Khơi hồn trống cận vỡ âm nguồn
Ven bờ suối quyện triền tan nát
Giữa bến dòng xoay bật đổ tuôn
Cảnh đó lâu rồi làm đau não
Quay về ngó lại cũng thêm buồn..
Thơ: Hoài Xuân
*********
HỌA:
Huuchinh Dang
CÁ HỒI ( VỀ NGUỒN).
Nương theo sóng bạc kể trăm luồn,
Lủ lượt từng đoàn cả vạn muôn,
Trẻ mãi rong chơi hồ hải cuốn,
Nay còn bổn tính trở về nguồn,
Mầm non đông khỏe hằng mong muốn,
Hệ mới tung hoành mộng ước tuôn,
Nếu nguyện hoàn xong thành chẳng muộn,
Cho dù nát thịt cũng không buồn.
Thơ: Huuchinh Dang
**********
HỌA:
Trong Nghia Nguyen
TRĂNG KHUYA
Trăng khuya mờ tỏ đám mây luồn
Qua núi qua đồi biển đảo muôn
Lặng lẽ soi đường ai thiếu hướng
Âm thầm chỉ lối kẻ trên nguồn
Cung đàn tố nữ sao mà khựng
Tiếng hát cô Kiều chẳng chịu tuôn
Chắc hẳn trong lòng đang ấm ức
Trăng lu mượn khúc để ru buồn
Thơ: Nghia Trong Nguyen
**********
HỌA:
Nguyen Tuan Guyant
~~KIẾP LIỄU~~
________________
Kiếp liễu đèn chong thả khúc buồn
Đàn khuya gẫy nhịp khẽ khàng tuôn
Hồng lâu cạn chén đêm trăng vỡ
Tửu điếm tràn chung buổi sóng cuồng
Nguyệt tẻ buông mình trong tuyết lạnh
Mây sẫu xoã bóng giữa gió run
Còn ngơ ngác giữa dòng ai oán
Thục nữ nghe hồn đẫm giấc nguồn
Thơ: Nguyen Tuan Guyant
**********
HỌA:
Hung Do
ĐÊM BUÔNG
Ngoài hiên tiếng gió gợn lá luồn
Trong phòng yên lặng phận cô đơn
Thương hoa mộng tiếng cầm tơ tưởng
Tiếc Ngọc lo Âu lúc giận hờn
Đâu quản thân tầm tơ muộn nhả
Chẳng nề phận mảnh ý còn Vương
Lòng còn nhớ mãi tình xưa khuất
Sợi nhớ giọt thương gợi thoáng buồn..
Thơ: Hung Do
**********
HỌA:
Nguyễn Chiến
….LỠ LÀNG …
Lạnh lẽo từng đêm bởi gió luồn
Mơ màng giấc ngủ lạnh sầu muôn
Hình như bản phách đàn sai nhịp
Chẳng những từng âm lại cách nguồn
Khúc điệu ca rời tâm vỡ đổ
Cung tình phím thả cõi hờn tuôn
Niềm đau khắc khoải âm thầm tủi
Lệ ướt trào mi nỗi khổ buồn …
…10.08.17. Thơ: Nguyễn Chiến
**********
HỌA:
VÔ ĐỀ
Nguyễn Sơn
Côn trùng rỉ rả suốt đêm luồn
Phận gái ôm lòng khổ vạn muôn
Hạnh phúc vuông tròn sao chẳng muốn
Đớn đau chắp nối biết đâu nguồn
Cung đàn vỡ mộng dây chùng bủn
Tiếng hát bặt ngừng ngập lệ tuôn
Đêm lặng sầu đưa con quốc gọi...
Tìm đàn lẻ bạn trở trăn buồn..!
Thơ: Nguyễn Sơn
**********
HỌA:
Mạc Trọng Khánh
HỌA nđt
KHƠI MỘNG TƯỞNG
Đàn em dạo khúc lẩy cung luồn
Sóng nhạc dâng trào đủ đẫm muôn
Bóng nguyệt ru hồn tâm bỗng khởi
Vành trăng quyện não trí ngơ đuồn
Yêu người mấy thuở chờ đâu muộn
Quyến kẻ bao ngày đợi sẽ tuôn
Bởi nghĩa luôn đòi khơi mộng muốn
Vì duyên dạ phải vắng mơ buồn..
Thơ: MTK 10-8-2017
*********
HỌA:
Nguyễn Tuấn
ĐÊM BUỒN
Trời đêm quạnh quẽ tiếng đàn luồn
Vẫn điệu u sầu tỏa khắp muôn
Lạnh lẽo trăng trườn lên đỉnh núi
Đìu hiu lá rụng đổ trên nguồn
Mơ màng bản nhạc lòng tan nát
Thổn thức dương cầm lệ mãi tuôn
Gặp để làm chi giờ thấy não
Rời xa nhớ lại chỉ thêm buồn
Thơ: Nguyễn Tuấn 10/08/2017
**********
HỌA:
Phạm Niem.
GIỌT LỆ ĐÊM KHUYA.
Nhẹ đẩy màn nhung gió khẽ luồn.
Kia nàng thục nữ đẫm sầu tuôn.
Người thương biệt bóng đau lòng não.
Kẻ nhớ mờ xa nước bỏ nguồn.
Lạc phách cung đàn tan dạ nát.
Tay chùng phím bậc tủi ngàn muôn.
Từ xa tiếng vạc kêu rền rã.
Khắc lụn tàn canh khóc phận buồn.
Thơ: Phạm Niêm
TPHCM.10/8/2017
*********
HỌA:
Nguyễn Trung Việt
MỸ NỮ BUỒN
Lạnh lẽo sương đêm rớt thoảng luồn
Lòng như ứa lệ suốt năm muôn
Tỳ bà gẩy khúc cô tàn phách
Gỗ liễu rung dây rụng lá nguồn
Mãi tiếc tình xưa sao vội nát
Hoài vương nghĩa cũ vẫn còn tuôn
Thi Nhân lẻ bước buông phiền não
Muốn khóc bằng thơ Mỹ Nữ buồn.
Thơ: VNT-10.08.2017
*********
HỌA:
Trần Khanh
ĐÊM MƯA BUỒN
Trải bước chân đi gió trải luồn
Nghe đời ngập sóng lệ tràn muôn
Trăng rơi cạnh nóc sầu nơi suối
Lá rụng bên hiên úa cả nguồn
Dạ phố âm thầm còn gót mỏi
Lòng đường vắng vẻ thấy mưa tuôn
Đêm tàn thở vội hơi sương lạnh
Gió khẽ lay hoa nước đọng buồn...
Thơ: Trần Khanh
**********
HỌA:
Phuong Hoai Nam
ĐÊM TRĂNG NGHE VỌNG ĐÀN CA --- :
Lặng lẽ về khuya gió lạnh luồn
Ngoài kia cất giọng nhạc tràn tuôn
Dư âm đọng lại như lôi cuốn
Gẩy nguyệt đàn cầm réo rắc luôn
Những lúc đêm trăng nghe chẳng muộn
Nhiều khi Khúc bổng gợi khơi nguồn
Lời ca vọng tiếng lòng mong muốn
Tiếng hát vang xa bớt nổi buồn ... !
( --- Phuong Hoai Nam --- 10/8/2017 --- ).
**********
HỌA;
Nguyễn Văn Mười
THẾ SỰ THỜI NAY
Dốt nát nhưng mà giỏi lách luồn
Ngoài đời như thế cũng ngàn muôn
Khi voi lúc chó đời lên xuống
Tiến chức thăng quan chốn cội nguồn
Được thế trôi theo dòng nước cuốn
Sa cơ rớt với giọt mưa tuôn
Tuy rằng nhiều chuyện không mong muốn
Thế sự thời nay lắm nỗi buồn...!
Thơ: Nguyễn Văn Mười
**********
HỌA;
Nguyễn Sơn
VÔ ĐỀ
Gian manh xảo trá khéo chui luồn
Bọn chúng ngồi trên kể vạn muôn
Đứa nọ ngoi lên thằng kỉa xuống
Ông nầy đề cử cháu con... nguồn...
Tranh nhau kiếm chác và lôi cuốn...
Xô đẩy kéo bè lại tuồng tuôn...
Lũ nó dân nuôi là quá uổng
Tổ tiên chín suối chắc u buồn...!
Thơ: Nguyễn Sơn
*********
HỌA:
Hải Thanh
.
MƯỜI HAI CỬA ĐỤC
Lặng lẽ trăng tà ghé bản buôn
Thầm thương thục nữ mắt cay buồn
Nâng đàn vọng vói hờn oan uổng
Lạc phím im lìm dỗi bỏ buông
Rã rượi thân cò nơi cảnh đuống
Tàn tua cánh nhạn giữa khơi nguồn
Mười hai cửa đục đùn đưa uống
Vất vưởng đêm dài vỡ lệ tuôn.
Thơ: Đặng Thanh Hải
*********
HỌA:
Nguyễn Lân
==== NỖI BUỒN ĐAU ====
Lẻ bóng về chiều gió nhẹ luồn
Nhìn ra dãy núi trập trùng muôn
Âm thầm nhạt nhẽo lòng hờn tủi
Lặng lẽ phai nhòa dạ giỗi buồn
Thập lục tình tang nghe réo rắt
Đàn tranh tính tịch tiếng reo luôn
Âm thanh lắng đọng trong tâm khảm
Giải tỏa tình đau tận cội nguồn
Thơ: Lân Nguyễn.10/08/2017.
*********
HỌA:
Quang Khai Pham
THẢM HỌA :
Mưa gây lũ quét giữa đêm luồn
Hủy hoại kinh hoàng khắp chốn muôn
Nghẹn nấc lời than nghe lạc phách
Trào dâng tiếng oán nhói duyên nguồn
Tan hoang của mất đau lòng sót
Bỏ mạng người đi thảm lệ tuôn
Viễn cảnh quê hương sao ảo não
Còn đeo đẳng mãi những u buồn .
Thơ: Quang Khai Pham
*********
HỌA:
Trần Tiến Việt
CÕI ĐAU BUỒN
(Ngũ độ thanh)
Màn đêm lạnh lẽo gió thêm luồn.
Bởi những u hoài núi nặng muôn.
Đất tựa người xui sầu phủ bãi.
Trời như kẻ khiến lệ khơi nguồn.
Tan dòng nghĩa bạc cho tình chết.
Vỡ mạch tim hồng để máu tuôn.
Nỗi khổ canh trường xa vắng bạn.
Dìm châu nức nở cõi đau buồn.
Thơ: Trần Tiến Việt
**********
HỌA:
Tung Huynh
THAM
Lắm kẻ tham danh sống cúi luồn
Chôn vùi chữ sĩ hiện thời muôn
Tiền tài gạt gẫm nào soi gốc
Danh lợi lừa nhau kể xét nguồn
Nghĩ kế bày mưu tâm ác cuốn
So hơn tính thiệt hiểm lòng tuôn
Ngờ đâu bệnh tật sinh tồn dứt
Chức bỏ tiền buông ngẫm thật buồn.
Thơ: Tung Huynh
**********
HỌA:
Diệu Hương
CHUYỆN BUỒN
Hãy để ngoài kia mấy chuyện buồn
Cho lòng rộn rã đảo trùng muôn
Đừng nên nghĩ ngợi tình duyên ái
Xả bớt hồi ngưng nghĩa cội nguồn
Thuở trước bền lâu mà rạn vỡ
Bây giờ mới lạ bỗng trào tuôn
Đời đeo phận hẻ luôn sầu úa
Đổi được niềm yêu đỡ bớt buồn
Thơ: Diệu Hương
***********
HỌA:
Trần Quỳ
CŨNG THẤY BUỒN
Giữa buổi chiều xuân gió thoảng luồn
Im trời mũ nón chẳng cần luôn
Thuyền đi đến suối bao ghềnh thác
Bến đợi vào sông bấy ngọn nguồn
Róc rách ngầm thương luồng thủy chảy
Bi sầu nỗi nhớ lạch triều tuôn
Ngoài kia tiếng quốc kêu rầu rỉ
Lặng lẽ đêm dài cũng thấtbuồn.
11/8/2017. Thơ:: Trần Quỳ
**********
HỌA:
Tri Nguyen Huu
MƠ XA
Thả tiếng trầm ngâm trỗi nhạc luồn
Thu vàng lá đổ mộng về muôn
Chiều buông buổi nọ hoàng hôn xuống
Ngõ hẹn ngày nay ánh rạng buồn
Thấy cảnh âu sầu duyên lỡ muộn
Nghe lòng nức nở lệ trào tuôn
Niềm vương mãi vong - lòng đâu muốn
Lạnh lẽo hồn xưa - nhớ cội nguồn !
Thơ: NGUYỄN HỮU TRÍ
*********
HỌA:
Nguyen Duy Truyen
VÔ ĐỀ
Cuộc đời bể khổ sóng đa luồn
Nươc mắt đong đầy cả vạn muôn
Ham vui ngũ dục nhiều lôi cuổn
Đău biêt đuòng nao trở vè nguồn
Xa lìa khổ ải hăng mong muốn
Nhưng mà phiền não mãi luôn luôn
Quay đầu tu phật giớ chẳng muộn
An vui thanh thản không còn buồn
Thơ: Nguyen Duy Truyen
**********
HỌA:
Kim Mã Liên
VỌNG THU BUỒN !
Nhìn trăng thẹn khuất lớp mây luồn
Núi cũng giăng hàng vạn nẻo muôn
Vận ái khiêu tình ôm gió bể
Thời mơ thắp lửa dệt mưa nguồn
Trang hiền thục lụy dòng Yên đổ
Bậc vĩ nhân cuồng mắt Lệ tuôn
Quẽ quạnh thân ngà miền bão cuốn
Tình xưa vọng khát trỗi cung buồn...!
Thơ: Kim Mã Liên -12.8.2017
**********
HỌA:
Văn Tuyên Vũ
CHIỀU BUÔNG
Kết những tình duyên sợi chỉ luồn
Cho dài bản ái vượt trùng muôn
Sông hoài mãi chảy xuôi ghềnh thác
Mộng vẫn còn trôi phủ suối nguồn
Cũng bởi niềm yêu tha thiết gọi
Hay vì nỗi nhớ dạt dào tuôn
Dần buông tím nhẹ chiều nghiêng ngả
Để ánh vàng loang gập ngõ buồn
Thơ: Vũ Văn Tuyên
14/8/2017
*********
HỌA:
Duc Au
BUÔNG NỖI BUỒN THÔI !
Hoang vắng niềm riêng lại gió luồn
Bên tai vẳng nhạc thú cầm muông
Lòng hòa nhịp điệu trùng cung phách
Tứ khởi đoản ca vọng suối nguồn
Thu đã về khơi hồn giẫm nát
Hạ tàn nuối giấu lệ châu tuôn
Niềm đau thế buộc gieo đằm não
Thi tứ buông thôi giục bỏ … buồn!
Thơ: Phúc Lũy
**********
HỌA:
Thanh Binh Do
NHỚ XƯA ..!
❤️❤️🎼❤️❤️🎼❤️❤️👬❤️❤️🌷
🌷❤️🎼📚❤️🌷
"Hoà Thơ GIANG HOA"
❤️🎼❤️
Em ngồi vá áo chỉ kim luồn !
Ta đếm sao trời vạn ức muôn!
Gẫm lại cuộc đời thương nghĩa Mẹ!
Tìm về sông biển nhớ ơn nguồn !
Quê nhà thao thức dòng thơ chảy !
Đất khách mỏi mòn giọt lệ tuôn!
Khúc nhạc lời ca khuây khỏa dạ !
Biết ai còn nhớ giọt Ngâu buồn !
🌷❤️🎼❤️🌷
☕️⛱☕️
👬
10-8.❤️2017
TBĐ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét