Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017
*******************************************************************************************
Lời bình: Phạm Văn Niêm
Tác phẩm: BẾN MỘNG
Tác giả: Giang Hoa
*******************************************************************************************
*
BẾN MỘNG là một bài thơ của tác giả Bích Yến Nguyễn, bút danh : Giang Hoa ,đã gợi cho tôi một nôn nao hưng phấn khi chợt nhớ đến một điểm hẹn hò trong cuộc đời tình ái của mình vào thuở mới lớn và biết yêu.
Điểm hẹn ấy tôi xem như một cõi thần tiên vì nơi đó hai chúng tôi thường gặp nhau để trao lời tỏ ý... bàn chuyện xây đắp tương lai. Thế nhưng, đọc bài thơ BẾN MỘNG của tác giả tôi chợt thấy bùi ngùi cảm xúc bởi cõi mộng của nhà thơ là một nơi buồn hiu hắt... Cô quạnh đến thảm sầu.
(Xem hình ảnh minh họa của Bichyen Nguyen). Cảnh một chiếc xuồng con trên dòng sông xuôi về bến cũ...
Mời các bạn đọc bài thơ:
BẾN MỘNG....
Thả chiếc xuồng đơn dạt ngõ sầu
Xuôi về cõi mộng nẻo buồn thâu
Tình duyên vẫn đợi sum vầy uẩn
Ái lỡ còn yêu thỏa vẹn cầu
Nước chảy dòng tương hờn đẫm lệ
Thuyền mơ giấc điệp tủi tràn châu
Trăng tàn níu giữ khơi niềm hẹn
Trĩu nặng cùng ai ... khởi sắc đầu...
26.08.2015
Thơ: Giang Hoa
Là một bài thơ thất ngôn bát cú luật trắc vần bằng, theo ngũ độ thanh. Thật hay... Mượt mà đầy cảm xúc.
Tác giả đã rời thực tế đưa hồn vào bến mộng trở về chốn xưa bởi chiếc xuồng tình đơn độc trôi dạt ngõ hồn sầu để hằng đêm thổn thức buồn suốt canh thâu nhớ thương người tình cũ.
Thả chiếc xuồng đơn dạt ngõ sầu.
Xuôi về cõi mộng nẻo buồn thâu.
Thật đoạn trường bi thảm... Tại sao nàng không đưa thuyền tình mình về hướng tương lai tươi sáng mà lại quay về nẻo mộng cõi buồn thâu.? Phải chăng vì yêu thương mù quáng hay tại số kiếp bạc phần ?
Thúy Kiều xưa cũng đã tự trách mình rằng:
Ma đưa lối quỷ dẫn đường .
Lại tìm cái nẻo đoạn trường mà đi.. ?
Và cuộc đời Kiều bạc phận nàng phải "Thanh lâu mấy lượt thanh y bao lần"
Có lẻ tại trời cao xếp đặt hay bởi do ta chuốc tạo nghiệp đời?
Tình duyên vẫn đợi sum vầy uẩn.
Ái lỡ còn yêu thỏa vẹn cầu.
Mong ngày hội ngộ sum vầy để tỏ bày uẩn khúc. Nói rõ những nhung nhớ
yêu thương. Nhưng còn đâu hình xưa bóng cũ. Người đã chia xa để mình em cô độc nổi trôi theo dòng sông định mệnh duyên tình lỡ phận còn chi nữa mong cầu. Ái yêu chàng cắt đứt, nàng đơn lẻ ôm mối tình si.
Nước chảy dòng tương hờn đẫm lệ.
Thuyền mơ giấc điệp tủi tràn châu.
Dòng đời âm thầm lặng lẽ trôi... Sầu tương tư cuồn cuộn đổ... Suối lệ cứ chan hòa.... Thuyền anh trôi bến mơ.... Tình ai như nước chảy... Em cùng anh xa đôi bờ.... Thuyền tình không chung bến. Kẻ tình si trầm cảm trọn đời. Tơ duyên vỡ tan đổ nát. Yêu thương thành oán hận tủi hờn..
Ôi! BÊN MỘNG không còn là thiên đàng. Là hạnh phúc nữa mà trở thành địa ngục đọa đày. Khổ đau làm linh hồn tê dại, nhưng dạ vẫn hoài mong đợi chờ..
Trăng tàn níu giữ khơi niềm hẹn
Trĩu nặng cùng ai... Khởi sắc đầu.
Trăng tàn đêm lụn... vẫn nằm gượng gắng níu kéo mộng mơ chờ hội ngộ... đợi kẻ quay về để nối lại duyên tơ cho tình sắc thắm như thuở ban đầu.
Than ôi! Hàn gắng cũng không thành mộng đươc? Nên BẾN MỘNG của tác giả Giang Hoa thật hư ảo mà tác giả vẫn khơi niềm ước hẹn cho thấy một tấm chân tình. Một lòng son sắt, gìn giữ thủy chung ở người phụ nữ. Thật đáng ngợi khen.
Tóm lại thơ hay! Khiến tôi vô cùng cảm xúc. Xin chân thành cám ơn tác giả Giang Hoa
27/8/2015
Phạm Văn Niêm
*******************************************************************************************
*******************************************************************************************
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét