Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017
275.
*****************************************************************************************
Lời bình: Phạm Văn Niêm
Tác phẩm: SỎI ĐÁ KHÓC MƯA HOA
Tác giả: Giang Hoa
*****************************************************************************************
*
Làm thơ không phải dễ! Bởi thơ thường xuất phát từ một mối tình cảm hứng, nhưng phải biết dừng lại trong phạm vi lễ nghĩa. Cho nên thơ có làm cho trời đất chuyển động, quỷ thần cảm xúc, giáo hóa tốt lành, nhân luân đầy dủ là điều thật khó . Hoa Giang (Bichyen Nguyen) mới đây nổi tiếng là nữ sĩ tài sắc vẹn toàn có đủ chức năng trên. Và tôi là người thích đọc những dòng thơ tác giả chẳng hạn bài Ngũ ngôn dưới đây là một điển hình. Mời các bạn cùng đọc .
SỎI ĐÁ KHÓC MƯA HOA
Ôm chén đắng vào lòng
Hoa buồn lạnh tím đông
Người đi hồn khép lại
Cơn gió vội đi rong.
Uá rạng buồn hoang vắng
Lệ ướt lá thu bay
Níu cuống hoa mưa lạnh
Rớt giọt mộng sương gầy.
Mây hờn lay gió rụng
Duyên phận khóc bẽ bàng
Thuyền qua sông ngược bến
Hỏi gió và hỏi trăng.
Có phải xuân vừa đượm
Sỏi đá cũng vương sầu
Khóc tình buồn ly biệt
Cánh nhạn biết về đâu.
Đời chia hai lối rẽ
Cảnh bẽ bàng hoài sâu
Men sầu trăng cũng úa
Lẻ bạn tim nát nhàu.
24.03.2016
Thơ: Giang Hoa
Xuân qua! Hạ mãn, Thu tàn rồi đông lại. Vũ trụ đất trời như chìm hòa trong những cơn bấc lạnh... Gió buốt da... Cái lạnh bên ngoài của thời tiết làm bộc phát cái lạnh bên trong lòng cô phụ, khi cô đơn lẻ bóng đang mòn mỏi đợi chờ..Bởi cố nhân ai đó đã xa khơi vạn dặm. Tình chàng đến với nàng như cơn gió thoảng rong chơi vụt đến vội vàng rồi biến mất. Người lãng tử vong tình đóng kín trái tim yêu thương đã ra đi mà không ngoảnh lại. Để kẻ ở lại ôm khối tình si ngày đêm tủi phận mượn tửu đánh chén men cay, hoài mơ kỉ niệm... góp nhặt khổ đau trăm ngàn cay đắng.
Nhìn hoa buồn không tươi nở, trong cái lạnh tím của chiều đông. Tác giả tâm sự:
Ôm chén đắng vào lòng
Hoa buồn lạnh tím đông
Người đi hồn khép lại
Cơn gió vội đi rong.
Mùa Hạ đã qua lá vàng khô héo úa, chợt chớm Thu về. Thật buồn với cơn mưa đầu mùa mang theo lá úa rụng cho giọt lệ giai nhân đẫm ướt dưới trời thu. Mưa quạnh hay bầu trời như cô quạnh làm u buồn mờ cả không gian giống như mắt nàng nhòa lệ đổ. Cô phụ bỗng dưng muốn níu cuống hoa không để cho gió làm rơi rụng. Nàng muốn giữ những nụ mầm non chồi lộc cho cây tình yêu của mình mãi cảnh xanh hoa trổ nên cố xem những hạt mưa thu như những giọt mộng tình đang phủ trút xuống đời mình thêm tươi mát.
Uá rạng buồn hoang vắng
Lệ ướt lá thu bay
Níu cuống hoa mưa quạnh
Rớt giọt mộng sương gầy.
Mây hờn lay gió rụng... Bởi gió lay cành cho hoa lá tả tơi bay... bởi gió đưa mây trôi về vô định. Nên nàng oán trách tủi hờn. Mây và nàng phải chăng cùng tâm trạng mất người yêu?
VÌ BẼ BÀNG DUYÊN PHẬN không sum hợp tương phùng.
Mây hờn gió lay cành làm rụng nụ ân tình..
Thuyền qua sông ngược bến đỗ, sao thuyền không thuận dòng đổ bến đỗ bẽ bàng tạo duyên kiếp trái ngang?Thuyền ngược nẻo đỗ bến sông hồ?
Nàng hỏi gió rằng gió có đưa trăng, có dẫn dắt người tình nhân của mình xa khơi để hôn phu trở thành hôn phụ?
Vô ích! gió vẫn reo vui và trăng vẫn sáng. Sao nàng không tự hỏi lại mình rằng yêu thương thế có đủ lắm chưa. Hay bởi ân tình ta và cố nhân ai là người không giữ ven?
Mây hờn lay gió rụng.
Duyên phận khóc bẽ bàng.
Thuyền qua sông ngược bến.
HỎI GIÓ VÀ HỎI TRĂNG..
Với mối u hoài sâu thẳm trong tâm hồn cô phụ khi tình tan duyên lỡ, ở tuổi xuân thì vừa đượm. Tuổi mộng mơ đã tàn.. Sỏi đá cũng thương đau vương sầu lụy khổ.
Bởi khóc tình ly biệt... cảm thương chính phận mình như chim nhạn lẻ đôi, cô đơn lạc lõng trên con đường định mệnh rồi đây không biết trôi nổi về đâu.
Có phải xuân vừa đượm
Sỏi đá cũng vương sầu
Khóc tình buồn ly biệt
Cánh nhạn biết về đâu.
Đường tình hai lối rẽ... oanh yến lìa xa Hữu duyên vô phận. Hồng nhan mượn rượu nếm vị sầu. Mắt mờ lệ nhìn trăng bạt màu không còn rực sáng thanh trong. Tim yêu rỉ máu bởi lòng luôn vọng nhớ cố nhân một bóng đã mờ xa thành dĩ vãng..
Đời chia hai lối rẽ
Cảnh bẽ bàng hoài sâu
Men sầu trăng cũng úa
Lẻ bạn tim nát nhàu...
Bài thơ thắm đượm lệ sầu chất chứa nỗi niềm, rất hay!
Cám ơn tác giả đã cho đọc giả trải lòng theo dòng thơ...
Phạm Văn Niêm
25/3/2016.
*****************************************************************************************
*****************************************************************************************
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét