CHIỀU XUÂNNgơ ngàng một thoáng tuổi chiều xuânNgẩn lại tình duyên đã có phầnGiữa chốn phồn hoa toàn lụn ảoBên vườn bến mộng tủi sầu phânBuồn đau thuở trước mà nguôi lạnhKhổ cực ngày sau cũng bớt dầnThời gian cảnh sống đâu là mãiNên giờ cõi giác ta thời ngộBởi thế ta bà ngõ tựa thân 08.08.2017 Thơ: Giang Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét