Thứ Tư, 31 tháng 1, 2018













BỖNG DƯNG ..

Bỗng dưng lại khóc nửa đêm
Trở trăn bên đó ướt mềm gối đơn
Biết rằng trăng cũng biết hờn
Mà sao người ấy vẫn còn lặng câm

Từng đêm lệ đổ âm thầm
Nhịp xa vọng đổ tiếng ngân chuông chùa
Trăng sầu gió lộng song thưa
Hờn ai gối lẻ tuyết lùa qua song

Còn đâu một cánh thiệp hồng
Chiều xưa ngóng đợi bờ sông một mình
Con đò lỡ chở mối tình
Đêm chờ ngọn nến lung linh bên rèm

Bỗng dưng bóng đổ trước thềm
Gót chân nhẹ bước êm đềm như xưa
Tim hờn lệ nhỏ gối thưa
Hồn như tựa ánh trăng đùa ghẹo mây
                               31.01.2018
                           Thơ:   Giang Hoa


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét