Thứ Ba, 23 tháng 1, 2018
XUÂN MUỘN ..
Này anh yêu đôi ta dệt mặn nồng
Mình phủi hết nỗi lòng vơi khổ ải
Tay nhau nắm cùng vượt bao trở ngại
Cuối chân trời ta lại dệt tương lai
Nhớ thời xưa em còn tuổi trâm cài
Đôi ta hẹn ngày kia nên duyên nợ
Rồi vụt mất theo dòng đời trăn trở
Ai chia rẽ kẻ lỡ bước qua thuyền
Đời hững hờ vùi giập cánh đỗ quyên
Thân phận liễu nợ duyên chưa hoàn trả
Nơi lữ thứ em chịu nhiều nghiệt ngã
Biết cùng ai nơi đất lạ quê người
Rồi một ngày anh đón với nụ cười
Bỏ tất cả quay về nơi xưa cũ
Bình minh sáng rọi vào tâm áng ngự
Giữa hồn trăng níu giữ chút duyên còn
Ta dìu nhau đi hết con đường mòn
Tuổi xuân xanh nét son lỡ đánh mất
Giờ sưởi ấm tình nồng hương ngọt mật
Vẹn duyên tròn ngây ngất nỗi niềm yêu ..
24.01.2018
Thơ: Giang Hoa
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét