KÝ ỨC ..
Đông lại về rồi gió biết không
Trời băng cái lạnh thắt se lòng
Em nghe buốt giá từng cơn lạnh
Sóng cuộn vào hồn trút bão giông
Nguyệt ngỡ ngàng qua tàn lá rụng
Tim chùng lại bỡ ngỡ như vừa
Từng cơn gió thổi ùa qua cửa
Một niềm trỗi dậy nhớ thời xưa
Ngày xưa ấy con đò trở bến
Xuân tình lạc lõng chốn vườn hoang
Thời gian mới đó mà như tưởng
Kỉ niệm giờ đây úa võ vàng
Bức thư thuở ấy còn in đó
Nét rẩy run lem mực lệ nhòa
Nét chữ ngọt ngào bao ý hẹn
Đâu dè bóng nhạn đã rời xa
16.01.2018
Thơ: Giang Hoa
Dịch:
MEMORY ..
East again and then the wind did not know
It was cold and cold
I hear the cold
Waves rolled down the storm
The moon falls through the fallen leaves
Tim suddenly surprised as if just
The wind blows through the door
An old memory remembrance
In the past, the boat dock
Wilderness lovers
That new time that I thought
The time now is gold
That letter was printed there
The shaking shimmer
Sweet words,
The ball has gone away
16.01.2018
Poetry: Giang Hoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét