Thứ Năm, 4 tháng 1, 2018
VỪA CHẠM XUÂN
Xuân vừa chạm nỗi lòng tê tái
Đêm về khuya mê mải từng câu
Chữ rơi vương vãi gối sầu
Từ trong tâm khảm nỗi đau tháng ngày
Khuê phòng lạnh ngập đầy suy nghĩ
Nhìn qua song ừ nhỉ ! Đã xuân
Xuân đi xuân chạm phù vân
Hỏi xuân mấy tuổi bao lần xuân qua
Xuân về lại nhạt nhòa năm tháng
Chợt nhớ về dĩ vãng ngày xưa
Tâm bừng tỉnh giấc như vừa
Mơ chưa trọn giấc mộng lùa đi hoang
Xuân ùa lạnh qua song ô cửa
Vén cửa rèm đứng tựa nhìn trăng
Trăng còn mảnh khuyết nửa vầng
Còn e ấp thẹn ngại ngần với ai
Nhìn trăng khuyết thở dài trăn trở
Tóc bạc sương bỡ ngỡ chiều xuân
Chuyến đò đời giữa phù vân
Mỏi mòn chạm khẽ ngập tràn nỗi đau
05.01.2018
Thơ: Giang Hoa
Dịch:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét