Chủ Nhật, 21 tháng 1, 2018








MỘT CHIỀU THU ..

Ngày anh đến nắng đổ rớt bên thềm
Ngọn gió đùa đung đưa êm đềm quá
Lá rơi vàng để hồn em nghiêng ngã
Một kỷ niệm oằn vào dạ khắc sâu

Ngày anh đến tình đầu em vẫn giữ
Nụ hôn xưa mãi chiếm ngự cõi lòng 
Hương ngạt ngào còn thoang thoảng bên trong
Gió cuộn quyện thơm nồng bay lan tỏa

Ngày anh đến bầu trời xanh biếc lạ 
Trăm hoa đùa ngàn lá lửng lờ bay
Tình yêu anh vạn sắc rực phơi bày
Trong góc nhỏ hồn say sưa thầm hỏi

Ngày anh đến lòng em như trẩy hội
Bướm ong đùa vạn vật hóa mùa xuân
Buồng tim em bối rối nhịp không dừng
Em e thẹn môi ngập ngừng thỏ thẻ

Chuyện chúng mình lặng lẽ nhốt vào tim 
Thoảng một chốc nỗi niềm không chế ngự
Em hồn nhiên vô tư lự nhận chìm
Để hương yêu êm đềm rơi vụt mất

Rồi từ đó chúng mình duyên nhòa nhạt
Vạn nẻo đường phiêu bạt không có tên
Bỗng một ngày tiếng súng nổ vang rền
Thân ngã xuống đi tìm anh nhận xác 

Tim đau thắt nhòa nhạt bên hàng mộ
Giữa hàng dương chỉ có tiếng thông reo
Gió rì rào mênh mang âm hưởng yêu
Gửi xuống mộ một chiều thu buồn bã 
                            21.01.2018
                     Thơ: Giang Hoa

Dịch:

ONE COLLECTION ..


The day he went to the sun down the terrace
The wind of the joke swayed so smoothly
Leaves fall gold to your soul tilted fall
A celebration of the buckwheat on the horns

On the first love you still hold
The old kiss forever occupied the heart
Stinky foggy inside
Wind winds scattered aromatic flying spread

On a strange blue sky
Hundreds of flowers jokingly flushed
His love is brilliant colors exposed
In the corner of the soul asked drunk

The day I came to my heart as a party
Butterflies play volleyball in spring
My heart is puzzled by the beat
She shrugged her lips hesitantly

That we quietly locked in the heart
After a moment of no restraint
I innocent carelessly submerged
To fall peacefully falling fallen

From then on, we faded away
The streets of the road can not be named
Suddenly a gun shot burst out loud
The body fell down to find him received the body

Heart pain in the grave
In the middle of the ocean, there is only pine
The wind is full of love
Send a sad afternoon to the grave
                            21.01.2018
                     Poetry: Giang Hoa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét